Cứu sống bệnh nhân bị sốt xuất huyết hiếm gặp

Thứ Hai, 23/11/2015, 20:30
Chiều 23-11, BS Nguyễn Hoàng Các, Giám đốc BVĐK Sóc Trăng cho biết, các BS của BV vừa cứu sống một ca bệnh sốt xuất huyết hiếm gặp.


Đến Khoa hồi sức tích cực và Chống độc nội, chúng tôi được BS Mạch Văn Quang, Trưởng khoa, cho biết: Ngày 14-11, BV tiếp nhận bệnh nhân Trần Tuấn Quốc (23 tuổi, ngụ phường 4, TP Sóc Trăng) vào nhập viện trong trạng thái sốt, nhức đầu, mệt mỏi. Theo bệnh nhân Quốc, đây là ngày thứ 3 anh bị sốt nhưng không khỏi nên vào BV khám. Qua xét nghiệm Test NS1 có kết quả dương tính, xét nghiệm HCT (hồng cầu) là 42%. Từ đó các BS chẩn đoán bệnh nhân Quốc bị sốt xuất huyết Dergue và cho nhập viện theo dõi, điều trị.

Đến ngày 17-11, bệnh nhân có triệu chứng mệt, thở nhanh, sốt 38 độ C, huyết áp tụt kẹp (80/60), da nổi bóng. Xét nghiệm HCT cho kết quả 62%. Ngay lập tức, bệnh nhân được truyền dịch theo phác đồ. Khoảng 2 tiếng đồng hồ sau, huyết áp của bệnh nhân vẫn không được cải thiện. Tiếp tục siêu âm thì phát hiện tràn dịch ngoài tim có chèn ép tim. Tiếp tục xét nghiệm đồng tầm máu thì phát hiện bệnh nhân bị rối loạn nghiêm trọng, tiểu cầu giảm thấp, nguy cơ tử vong rất cao nếu không được cấp cứu kịp thời.

Sức khỏe của bệnh nhân Quốc đã dần hồi phục.

Sau khi được các BS tiến hành cấp cứu tích cực, huyết áp bệnh nhân Quốc được cải thiện, sức khỏe ổn định dần. Ngày hôm sau đã ngưng thở máy. Đến nay bệnh nhân đã hoàn toàn tỉnh táo, sức khỏe ổn định, ăn uống được, trò chuyện với người thân khá dễ dàng.

Theo BS Mạch Văn Quang, ca bệnh của bệnh nhân Quốc là vô cùng hiếm gặp. “Ở Việt Nam chưa nghe báo cáo có ca bệnh nào như của bệnh nhân Quốc. Còn trên thế giới thì có 2 ca, một ca ở Mỹ xảy ra năm 2010 và một ca ở Ấn Độ năm 2014. Nhưng 2 ca bệnh nói trên không xảy ra tình trạng rối loạn đông máu mà chỉ giảm tiểu cầu. Riêng với bệnh nhân Quốc thì vừa giảm tiểu cầu vừa rối loạn đông máu và có tình trạng thoát huyết tương nặng. Với những biểu hiện như thế, tỉ lệ tử vong rất cao. Ngay với bệnh nhân Quốc khi đó người đã tím tái, thở khó khăn, chúng tôi thấy nguy cơ tử vong rất cao nhưng với tinh thần còn nước còn tát nên dốc toàn lực để cứu chưa cho bệnh nhân. Đến nay thấy bệnh nhân khỏe, chúng tôi rất vui vì mình đã làm trọn nhiệm vụ của người thầy thuốc đối với bệnh nhân”.

V.Đức – C.X.
.
.
.