Nhớ một cuối năm rét mướt, tao ngộ trên đất Cao Bằng, nhà thơ Trần Hùng từng trả lời một thắc mắc của người viết bài này về thơ ông: “Anh không làm thơ. Vì anh không nghĩ thơ lại là thứ công việc để anh phải làm hoặc có thể làm. Với lại, cứ nói làm thơ, nghe sao vất vả nặng nhọc quá”.