Ông Năm chỉ gặp bố mình số lần đếm trên đầu ngón tay. Lần nào cũng ngắn ngủi, vội vã như cánh chim vụt qua bầu trời mỗi chiều hạ. Mỗi lần ông trở về nhà là một cuộc chạy đua với thời gian. Có lần chỉ ở được vài tiếng với mấy mẹ con bố đã vội đi. Nhưng với đứa trẻ như ông Năm ngày ấy, từng phút giây có bố bên cạnh đều quý giá.


