Đêm ấy, thiếp đi trong nỗi lo canh cánh cho hai đứa con, bà Ngần gặp ác mộng. Giờ phút hy sinh của cha chồng và chồng tái hiện liên hồi. Rồi, khuôn mặt hai người loang loáng chuyển sang khuôn mặt của bà với mẹ chồng, rồi lại sang thằng Đức, thằng Đăng. Lúc nào cũng là muôn ánh mắt đỏ thù địch bủa vây, họng súng quây từ bốn phía. Càng muốn thoát ra càng bị trì néo sâu hơn. Những họng súng sẵn sàng nhả đạn bất cứ lúc nào không báo trước.

















