Thượng tướng Cao Đăng Chiếm - “Nhạc trưởng” của Kế hoạch phản gián CM-12
Gần như cả cuộc đời hoạt động cách mạng, đồng chí Cao Đăng Chiếm gắn bó máu thịt với an ninh miền
Trong những năm tháng đầy khó khăn của thời kỳ đất nước sau ngày giải phóng, tình hình an ninh ở các tỉnh phía
Vào khoảng đầu tháng 1/1981, chuyên gia an ninh Việt Nam tại Tà Keo (Campuchia) được bạn cho biết có một người Khmer đỏ ra đầu thú khai báo rằng, y có tham gia dẫn một toán người Việt Nam từ Thái Lan đi qua Campuchia để xâm nhập về hoạt động chống Việt Nam.
Bộ phận chuyên gia an ninh Việt Nam ở Tà Keo lập tức điện báo cáo đồng chí Viễn Chi, Thứ trưởng Bộ Nội vụ, Trưởng đoàn Chuyên gia an ninh Việt Nam tại Campuchia, đồng thời điện báo cáo đồng chí Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm và đồng chí Huỳnh Thanh Việt (Mười Việt), Trưởng ty Công an tỉnh An Giang, địa phương có biên giới giáp tỉnh Tà Keo.
![]() |
| Đồng chí Cao Đăng Chiếm báo cáo với Bộ trưởng Phạm Hùng về kế hoạch CM-12. |
Thực hiện ý kiến chỉ đạo của Bộ trưởng Phạm Hùng, Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm điện ngay cho công an các tỉnh An Giang, Đồng Tháp, Kiên Giang thực hiện chỉ thị của Bộ trưởng, triển khai phương án truy tìm gián điệp biệt kích.
Đồng thời, ông cũng triệu tập một số lãnh đạo các cục nghiệp vụ tại TP HCM để thông báo tình hình và yêu cầu phối hợp với công an các địa phương truy tìm bọn gián điệp biệt kích xâm nhập.
Sau đó, Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm trực tiếp đi miền Tây Nam Bộ để nắm tình hình thực tế và chỉ đạo công tác truy tìm gián điệp biệt kích.
Chỉ trong một thời gian ngắn, với sự chỉ đạo của lãnh đạo Bộ mà trực tiếp là đồng chí Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm, các cục nghiệp vụ và công an các địa phương Nam Bộ đã nhanh chóng phối hợp truy bắt và khai thác bọn gián điệp biệt kích xâm nhập.
Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm chỉ đạo nội dung những công việc cần tập trung giải quyết ngay là:
1- Mở rộng diện điều tra, truy bắt cho được những tên còn lẩn trốn, xác định những chỗ chứa chấp, chỗ dựa của chúng.
- Xác định tên bị bộ đội cho là đã chết có đúng là biệt kích đi trong toán này không, tên thật và bí số của nó là gì.
- Thu hồi hết tang vật, phương tiện hoạt động, nhất là điện đài, mật mã, các quy ước liên lạc của chúng.
2- Khám phá hết cơ sở của Lê Chơn Tình.
3- Nghiên cứu nhiều nguồn để khám phá các nhóm của Lê Quốc Túy nghiên cứu kế hoạch phá âm mưu và ý đồ của Lê Quốc Túy dựa vào nước ngoài để hoạt động chống phá cách mạng nước ta.
- Có kế hoạch di lý số đối tượng quan trọng về Bộ, tập trung cán bộ có năng lực khai thác để mở ra nhiều hướng cho công tác trinh sát phát triển theo ba yêu cầu trên.
Các địa phương kiểm tra lại cơ sở sẵn có để sử dụng vào vụ án, khẩn trương phát hiện những cơ sở cần thiết theo yêu cầu trinh sát.
Về mặt tổ chức chỉ đạo, trên cơ sở tính chất, phạm vi hoạt động khá phức tạp và rộng của bọn Lê Quốc Túy - Mai Văn Hạnh, lãnh đạo Bộ thành lập Ban chuyên án do đồng chí Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm chỉ đạo.
Tổ An ninh K4/2 được giao nhiệm vụ trực tiếp thực hiện sự chỉ đạo của đồng chí Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm
Chỉ vài ngày sau, đồng chí Bộ trưởng Phạm Hùng từ Hà Nội vào TP HCM để trực tiếp chỉ đạo đấu tranh với vụ án này. Lãnh đạo Bộ Nội vụ triệu tập một cuộc họp tại TP HCM để bàn biện pháp, kế hoạch đấu tranh với vụ án.
Ngày 27/1/1981, đồng chí Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm được đồng chí Phó Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng kiêm Bộ trưởng Bộ Nội vụ Phạm Hùng giao nhiệm vụ chủ trì cuộc họp.
Dự cuộc họp quan trọng này gồm các đồng chí lãnh đạo Công an TP HCM, công an một số tỉnh ở Nam Bộ và một số cục nghiệp vụ.
Không khí của cuộc họp rất khẩn trương. Đồng chí Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm trình bày tóm tắt diễn biến chính của vụ án, rút ra âm mưu, tính chất hoạt động của địch. Sau khi nêu diễn biến ban đầu của vụ án, đồng chí Cao Đăng Chiếm nói:
- Rõ ràng là âm mưu của bọn địch đưa toán gián điệp biệt kích này vào móc nối với các tổ chức phản động ở trong nước, xây dựng căn cứ, xây dựng lực lượng, đón bọn đi sau, nhận tiếp tế vũ khí và hoạt động gây tiếng vang.
Nếu chúng đưa được bọn này vào trót lọt, sẽ có những toán tiếp theo đưa cả vũ khí vào. Bước đầu ta thấy có hai cụm ở trong nước. Một cụm do tên Lê Chơn Tình nắm, có tổ chức, có căn cứ, có liên lạc với bọn ở nước ngoài. Một cụm nữa ở TP HCM là của tên Lê Quốc Túy. Túy đã cho bọn biệt kích ám, tín hiệu liên lạc...
Tiếp đó, đồng chí Thứ trưởng đánh giá kết quả công tác đấu tranh ban đầu của ta:
- Đây là thắng lợi đầu tiên - Công an An Giang đã có công đầu nhanh chóng sang đất bạn xác minh, xác định rõ biệt kích đã xâm nhập. Kiên Giang, Hậu Giang đã tích cực truy tìm, khai thác, xác minh bọn biệt kích lẩn trốn, tìm các cơ sở nội địa...
Ta đã bắt được 2 tên, bắn chết 1 tên. Trong đó có tên Dự cầm đầu toán biệt kích. Ta cũng đã bắt và bố trí trinh sát các cụm nội địa, thu một điện đài, mật mã, vũ khí, trang bị.
Nhưng ta còn nhiều khuyết điểm: Việc làm của các địa phương chưa thống nhất; mỗi nơi làm theo một kiểu; phương hướng, kế hoạch lệch làm chậm trễ việc bắt đối tượng để lộ liễu, nhiều người biết không cần thiết, không biết tính toán lâu dài để đánh trả lại địch nên vụ án dễ bị lộ.
Đồng chí Cao Đăng Chiếm phát biểu ý kiến chỉ đạo về phương hướng đấu tranh tiếp tục như sau:
- Cần tập trung khai thác những tên đã bị bắt, khẩn trương truy bắt hết số còn lại. Nghiên cứu để đánh lại địch. Cụ thể là: Các địa phương truy bắt cho được những tên còn lẩn trốn. Bố trí kế hoạch phục kích ở bến Ninh Kiều - Cần Thơ - để bắt khi chúng đến liên lạc với nhau. Khi bắt phải giữ được kín đáo.
Tập trung khai thác các đối tượng đã bị bắt, phục vụ cho công tác truy tìm bọn lẩn trốn và phát hiện, làm rõ các cơ sở của địch ở địa phương. Bố trí thế trận ở biên giới, đón bắt gọn những toán chúng sẽ tung vào. Chú ý các toán đi lẻ, ít người. Bố trí kiểm soát chặt các đường qua lại biên giới ở Tây Ninh giáp Campuchia. Đồng thời đề phòng địch phá hoại, ám sát cán bộ.
Sau đó, Bộ trưởng Phạm Hùng phát biểu hai vấn đề lớn là nhận định chung về âm mưu của các nước thù địch và nêu chủ trương và đối phó của ta, tổ chức công tác và lề lối làm việc.
Bộ trưởng Phạm Hùng yêu cầu thống nhất kế hoạch, tập trung một đầu mối chỉ huy. Ông nhấn mạnh:
- Tất cả tài liệu báo cáo về Bộ phải tập trung vào anh Sáu Hoàng (Cao Đăng Chiếm). Không được điện báo lung tung, không được dùng điện thoại mà đều phải tập trung vào một đầu mối. Khi khai thác tài liệu có những việc cần trao đổi, nếu khẩn trương lắm thì được phép trao đổi thẳng. Phải khẩn trương, không được làm theo lối hành chính.
Sau khi các đồng chí tham gia dự họp phát biểu thêm một số ý kiến, đồng chí Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm phát biểu ý kiến mang tính chất kết luận:
- Vụ án này thể hiện rõ âm mưu của của các thế lực thù đich chống phá Việt Nam, là vụ gián điệp biệt kích xâm nhập đầu tiên dính đến Campuchia, Lào, Thái Lan, miền Nam Việt Nam.
Bọn tình báo vào móc nối cơ sở chờ thời cơ. Quán triệt ý kiến chỉ đạo của đồng chí Bộ trưởng, qua vụ án này ta quyết phá tan toàn bộ âm mưu của địch ở miền
Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm cũng yêu cầu phải đảm bảo tuyệt đối bí mật, phải tính đến chiến lược lâu dài. Các địa phương chỉ được báo cáo tình hình vụ này về lãnh đạo Bộ tại TP HCM. Ông có trách nhiệm báo cáo tiếp lên Bộ trưởng. Đồng thời, ông cũng giao nhiệm vụ cụ thể cho công an từng địa phương có liên quan đến vụ này.
Tại cuộc họp quan trọng này, lãnh đạo Bộ Nội vụ thống nhất đặt ký hiệu cho chuyên án là AB-27. AB tức là viết tắt của từ An Biên, địa danh nơi ta bắt tên biệt kích đầu tiên trong vụ này ở Kiên Giang. Còn con số 27 tức là ngày 27/1, thời điểm diễn ra cuộc họp quan trọng quyết định lập chuyên án.
Đồng chí Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm là Trưởng ban Chuyên án AB-27. Các đồng chí Hồ Khiết, Nguyễn Phước Tân, Phù Nghĩa, Lê Truân tham gia vào Ban chuyên án.
Có những vấn đề cần phải truyền đạt cho Minh Hải, Đồng Nai, Hậu Giang thì đồng chí Nguyễn Phước Tân chịu trách nhiệm.
![]() |
| Thượng tướng Cao Đăng Chiếm (thứ hai từ phải sang) tại lễ khởi công xây dựng khu di tích lịch sử văn hoá Ban ANTW Cục miền Nam. |
Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm giao cho đồng chí Hồ Khiết chịu trách nhiệm thường trực Ban chuyên án và tổ chức thực kiện kế hoạch “dùng địch đánh địch”. Các đơn vị khác làm nhiệm vụ phối hợp để đấu tranh với địch. Đơn vị trinh sát kỹ thuật cũng được Thứ trưởng Cao Đăng Chiếm yêu cầu trực tiếp tham gia chuyên án.
Đối với Lực lượng Công an Việt Nam, đây không phải là lần đầu tổ chức đánh kiểu này. Trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, ta cũng đã tổ chức nhiều chuyên án có sử dụng địch đánh lại địch để đấu tranh chống bọn gián điệp biệt kích của Mỹ và chế độ Sài Gòn.
Trong cuộc chiến tranh chống gián điệp biệt kích thời ấy, ta đã giành thắng lợi hoàn toàn. Trong các chuyên án này, ta đã câu nhử được nhiều chuyến tiếp tế người, phương tiện, lương thực, thực phẩm của địch.
Nhưng điều quan trọng nhất là ta hầu như kiểm soát được toàn bộ các hoạt động gián điệp biệt kích của địch và đã đấu tranh làm cho chúng thất bại hoàn toàn. Sau này, trong cuốn sách “Cuộc chiến tranh bí mật”, tác giả của cuốn sách một thời tham gia các hoạt động trên đã thừa nhận những thất bại này.
(Còn nữa)


