Chiêu lừa từ việc thuê đặt biển quảng cáo
Gia đình bà Trần Thị L. trú ở tiểu khu Châu Giang, thị trấn Kiện Khê, Thanh Liêm (Hà Nam) có cửa hàng buôn bán nhỏ, kinh doanh các mặt hàng dân dụng phổ thông, phục vụ khách hàng chủ yếu là người địa phương.
Một sáng trung tuần tháng 5, khi mọi người trong gia đình đi làm vắng, bà L. lại bắt đầu sửa soạn bán hàng. Khách hàng chủ yếu là bà con lối xóm, thi thoảng mới có người lạ tới mua hàng, vì thế các mặt hàng chủ yếu là những nhu yếu phẩm loại bình dân. Trong lúc bà L. đang bày các mặt hàng ra cửa sạp để phục vụ bà con, bỗng có 2 thanh niên lạ mặt, ăn mặc sành điệu đi xe máy đến có lời mời thuê địa điểm đặt biển quảng cáo.
Qua câu chuyện, hai thanh niên này chỉ yêu cầu cửa hàng bà L. cho treo một biển quảng cáo của một hãng thuốc nhuộm tóc trước cửa hàng với ý tưởng mẫu mã bằng hệ thống đèn Led, thật đẹp để thu hút khách hàng. Điều khiến bà L. quan tâm hơn là, bà không phải góp một đồng vốn nào nhưng vẫn được hưởng lợi 20% số tiền hàng bán ra. Coi như số tiền 20% đó là tiền thuê đặt biển hiệu, còn hàng hóa do chúng chuyển đến. Bà L. chỉ việc bán, tỷ lệ ăn chia theo như đã thỏa thuận.
“Nếu như trung bình một ngày cô bán được 1 triệu đồng tiền hàng, thì đương nhiên cô đã có lợi nhuận 200 nghìn đồng”, một gã thanh niên nói. Bà L. nhẩm tính, như vậy mỗi tháng bà sẽ kiếm cả mấy triệu đồng... Trao đổi xong, mọi sự được thống nhất, 2 thanh niên cũng không quên để lại số điện thoại di động cho bà L. Khi ra về, chúng hẹn vài ngày nữa sẽ thuê người đến lắp biển quảng cáo. Thời gian chờ lắp biển quảng cáo nếu có ai hỏi mua hàng thì bà L. cứ gọi điện, chúng sẽ mang loại thuốc nhuộm tóc hảo hạng đến ngay…
Hí hửng thấy việc kiếm tiền dễ dàng, bà L. rất tự tin nên không bàn với mọi người trong gia đình. Ngay sáng hôm sau, dưới nắng hè gay gắt, khi bà đang trông hàng thì có một phụ nữ sành điệu bước vào cửa hàng hỏi mua thuốc nhuộm tóc.
Theo phản xạ, bà L. bảo “không có”. Bỗng người phụ nữ kia nói: “Cô biết ở đâu bán loại hàng này không. Cháu được chủ hiệu làm tóc giao đi lấy cả một lượng hàng lớn… mà lại phải lên tận trung tâm thành phố mua thì vất vả quá”. Bà L. chợt nhớ ngay tới hai thanh niên đến đặt thuê biển hiệu bán hàng thuốc nhuộm tóc, liền nói: “Tôi có mối quen đó, nếu chị đợi được thì tôi gọi người mang hàng đến ngay”.
Chỉ chờ có vậy, ả đàn bà kia vui vẻ hẳn lên và hẹn bà L. chiều quay lại lấy cả thùng thuốc nhuộm tóc. Bà L. gọi điện thoại cho 2 gã thanh niên kia, chừng sau 1 tiếng đã có mặt giao cả thùng thuốc nhuộm tóc cho bà, bảo là thuốc hàng của Thái xịn, nếu dùng quen thì sẽ rất… mê. Bà đâu có hiểu biết gì, bên ngoài ghi toàn tiếng nước ngoài nên rất tin. Khi tính tiền hàng lên đến cả chục triệu đồng, chúng bảo bà L. đưa trước 6 triệu đồng, số tiền còn lại mai sẽ thanh toán hết. Dồn hết tiền đưa cho chúng, bà L. hí hửng nhẩm tính “phi vụ” này mình đã có 2 triệu đồng tiền hoa hồng, làm gì cho bằng…
Đợi mãi, đến cuối giờ chiều bà L. cũng không thấy người đàn bà kia lại lấy hàng, đợi đến tối khuya cũng không thấy bóng dáng người đàn bà đó. Bà liền gọi vào số điện thoại của 2 gã thanh niên giao hàng nhưng đều không liên lạc được. Tới đây, bà biết mình bị lừa, xót của bà tất bật đạp xe mang tới các hiệu làm tóc nhờ xem có lấy được số hàng trên bán tháo vớt vát số tiền đã mất, nhưng đều nhận được những cái lắc đầu vì hàng… rởm. Biết bị lừa, bà đã tới cơ quan Công an trình báo.
Từ vụ việc này cũng là bài học cho những hộ kinh doanh, buôn bán ở các vùng nông thôn, vùng xa hãy cảnh giác các thủ đoạn lừa đảo. Khi phát hiện các đối tượng có hành vi tương tự như trên hãy thông báo tới cơ quan chức năng gần nhất để kịp thời bắt giữ, xử lý.