Nhóm tội phạm công nghệ dùng thủ đoạn gì để chiếm đoạt hơn 14 tỷ đồng từ Mỹ?

Chủ Nhật, 25/09/2022, 14:30

Khi các đơn hàng phát sinh số lượng lớn, đồng thời nhiều khách hàng khiếu nại về việc không nhận được hàng và yêu cầu hoàn tiền, Toản bảo Khánh không quan tâm mà tập trung vào việc tạo lập website. Khánh biết rõ việc Toản bán hàng và không giao hàng, nhưng vẫn làm theo chỉ đạo của Toản.

TAND TP Hà Nội vừa kết thúc phiên toà hình sự sơ thẩm xét xử nhóm tội phạm công nghệ cao về tội “Sử dụng mạng máy tính, mạng viễn thông, phương tiện điện tử thực hiện hành vi chiếm đoạt tài sản”.

Các bị cáo gồm: Nguyễn Duy Toản (SN 1987, trú tại phường Hoàng Liệt, quận Hoàng Mai, Hà Nội), Phan Đình Thư (SN 1998, trú tại phường Hoàng Liệt, quận Hoàng Mai), Trần Quốc Khánh (SN 1984, trú tại phường Tương Mai, quận Hoàng Mai) và Đỗ Chí Huy (SN 1993, trú tại phường Tân Thành, TP Buôn Ma Thuột, tỉnh Đắk Lắk).

Nhóm tội phạm công nghệ dùng thủ đoạn gì để chiếm đoạt hơn 14 tỷ đồng tại Mỹ (?) -0
Các bị cáo tại phiên toà.

Theo cáo trạng, Toản làm việc trong lĩnh vực kiếm tiền trực tuyến (MMO), thông qua việc chạy quảng cáo thuê cho các trang web trên Google ads và lập các trang thương mại điện tử để bán hàng online dưới hình thức “dropship” (nhập hàng từ đại lý và bán lại cho khách để hưởng chênh lệch).

Tháng 2/2019, Khánh đến làm việc cho Toản với nhiệm vụ chuyên đăng tải sản phẩm lên trang thương mại điện tử trên nền tảng Shopify để bán hàng và chạy quảng cáo.

Do các website được duyệt chỉ hoạt động từ 1 đến 3 tuần sẽ bị Google khóa nên Toản yêu cầu Khánh lập thêm các website để tránh bị gián đoạn. Các website này chủ yếu dưới hình thức bán hàng nonship (không giao hàng).

Thông tin trên các website này đều là giả từ thông tin người bán hàng đến các loại mặt hàng, còn giá bán thì thấp hơn từ 20 đến 30% giá bán thực tế.

Tháng 3-2020, dịch Covid -19 tại Mỹ bùng phát, người dân Mỹ có nhu cầu tìm các sản phẩm phòng chống dịch như khẩu trang, nước rửa tay, giấy vệ sinh…

Biết tình hình trên, Toản chỉ đạo Khánh lập các website thương mại điện tử như uggone, mimomart, galaxymart… để chạy quảng cáo bán các sản phẩm phòng chống dịch Covid-19. Nhưng thực tế các bị cáo không bán mặt hàng này.

Khi các đơn hàng phát sinh số lượng lớn, đồng thời nhiều khách hàng khiếu nại về việc không nhận được hàng và yêu cầu hoàn tiền, Toản bảo Khánh không quan tâm mà tập trung vào việc tạo lập website. Khánh biết rõ việc Toản bán hàng và không giao hàng, nhưng vẫn làm theo chỉ đạo của Toản.

Cùng thời gian trên, Thư là cháu ruột của Toản, học công nghệ thông tin và đến ở cùng Toản. Toản đã chỉ đạo Thư và Khánh mua 330 tên miền của Mỹ, chuẩn bị mã nguồn để tạo lập 110  website thương mại điện tử, chạy quảng cáo trên Google Shoping.

Sau khi thiết lập website, Thư chuyển lại cho Khánh để chỉnh sửa và đăng các mặt hàng phòng chống dịch. Các thông tin này hoàn toàn được sao chép trên các trang web thương mại điện tử lớn của Mỹ như Walmart, Bestbuy… nhưng giá thấp hơn từ 20 đến 30%. Các thông tin liên hệ cũng là ảo.

Để nhận tiền thanh toán, Toản liên hệ với Huy tạo tài khoản Paypay có uy tín cao, có thể rút tiền nhanh và liên kết với các website trên. Cả hai thỏa thuận, Huy sẽ rút tiền Việt Nam và chuyển cho Toản với tỷ lệ 15.000 đồng đến 16.000 đồng một USD. Phần chênh lệch còn lại Huy sẽ được hưởng.

Nhiều khách hàng đặt hàng nhưng không nhận được hàng đã phản hồi lại với Paypal hoặc cơ quan quản lý thị trường Mỹ. Do đó, Paypal đã thông báo và khóa một số tính năng chuyển, rút tiền với tài khoản của người bán.

Thấy vậy, Toản chỉ đạo Thư vào các website của đơn vị vận chuyển (UPS) sử dụng thông tin khách hàng đã phản hồi trên Paypay để tạo các mã vận đơn ảo nhằm đánh lừa khách hàng rằng, đơn hàng đã được chuyển đi.

Với cách thức trên, từ tháng 3 đến tháng 5/2020, Huy đã rút tiền từ tài khoản Paypal và chuyển cho Toản gần 1,7 tỷ đồng.

Đến tháng 6/2020, khi thấy khách hàng phản hồi nhiều, Huy hỏi Toản về việc bán hàng. Biết Toản bán hàng nhưng không giao hàng cho khách nên Huy đã đề nghị Toản hỗ trợ thanh toán Paypal với tỷ lệ ăn chia từ 60 đến 40% trên tổng số tiền chiếm đoạt.

Sau khi thống nhất với Toản, Huy cấp cho Toản 29 tài khoản Paypal và nhận 35.984 USD . Tổng số tiền Toản hưởng lợi là hơn 2,2 tỷ đồng. Số tiền này, Toản sử dụng để tạo website, chạy quảng cáo bán hàng, trả lương, mua căn hộ tại dự án Vinhomes Westpoint và chi tiêu cá nhân.

Sau khi có nhiều thư phản hồi, Cơ quan An ninh điều tra Hoa Kỳ tiến hành kiểm tra và chuyển tài liệu, phối hợp với cơ quan điều tra Việt Nam để làm rõ hành vi phạm tội của Toản và đồng phạm.

Cơ quan điều tra xác định, bằng thủ đoạn trên, Toản và đồng phạm đã chiếm đoạt của 36.666 lượt người đặt mua hàng hóa online với số tiền tương đương hơn 14,1 tỷ đồng. Quá trình hoạt động bán hàng nonship, Toản đã hưởng lợi hơn 2,2 tỷ đồng còn Huy hưởng lợi hơn 200 triệu đồng.

HĐXX nhận định, hành vi của bị cáo Toản và đồng phạm là nguy hiểm đối với xã hội, coi thường pháp luật và xâm phạm quyền lợi, tài sản của người khác được pháp luật nước sở tại bảo hộ.

Trong vụ án này, bị cáo cáo Toản có vai trò khởi xướng. Hai bị cáo Khánh và Thư là đồng phạm tích cực.

Sau khi phân tích, đánh giá tính chất, mức độ hành vi phạm tội của bị cáo, HĐXX tuyên phạt bị cáo Toản 15 năm tù, bị cáo Khánh 8 năm tù, bị cáo Thư 7 năm tù và bị cáo Huy 4 năm tù cùng về tội  “Sử dụng mạng máy tính, mạng viễn thông, phương tiện điện tử thực hiện hành vi chiếm đoạt tài sản”.

Ngoài hình phạt tù, HĐXX tuyên buộc các bị cáo phải hoàn nộp số tiền đã hưởng lợi bất chính để sung công quỹ Nhà nước.

Đối với các bị hại trong vụ án, do cơ quan tố tụng chưa xác định được nên cho biết sẽ xem xé vàt xử lý ở một vụ án khác theo quy định pháp luật.

Nguyễn Hưng
.
.
.