Bệnh viện quân y 103: Ổn định tâm lý và tích cực điều trị cho các nạn nhân vụ nổ

Thứ Tư, 16/10/2013, 13:39
Trưa 14/10, sau 2 ngày xảy ra vụ cháy nổ phân xưởng sản xuất pháo hoa, Nhà máy Z121 tại xã Khải Xuân và Võ Lao huyện Thanh Ba, Phú Thọ, tại Khoa Hồi sức cấp cứu của Bệnh viện (BV) 103 vẫn chìm trong nỗi đau đớn của các nạn nhân.
>> Vụ nổ kho thuốc pháo hoa thiệt hai 50 tỷ đồng

Cho dù đã quá quen với việc điều trị các bệnh nhân ở giai đoạn nguy kịch, nhưng các y bác sĩ ở Khoa Hồi sức cấp cứu - BV 103 đều khó cầm được nước mắt khi tiếp nhận các nạn nhân của vụ nổ. Ngay trong chiều thứ bảy 12/7, tiếp nhận nhiều bệnh nhân nặng được chuyển gấp về BV 103, Ban Giám đốc BV và các bác sĩ đã họp khẩn về trường hợp nguy kịch của một nữ công nhân đang mang thai bị ảnh hưởng quá lớn do sức ép của vụ nổ.

TS. Phạm Thái Dũng, người trực tiếp điều trị cho bệnh nhân Trịnh Thị Hường cho biết, chị Hường là một trong những nạn nhân bị chấn thương nặng nhất, được các bác sĩ của BV 103 phân loại chuyển gấp về Hà Nội ngay sau khi xảy ra vụ nổ. Bị chấn thương sọ não, có máu tụ, thêm vào đó là chấn thương vùng phổi, cơ thể nhỏ bé của chị càng nguy kịch hơn, khi chị đang mang thai ở tháng thứ sáu. Việc cứu chữa, điều trị, đảm bảo giữ mạng sống cho cả mẹ và con vô cùng khó khăn. Đến thời điểm hiện tại, chị Hường đã được phẫu thuật lấy máu tụ trong não, trong tiếng kêu gấp gáp của chiếc máy thở, chị Hường nằm lọt thỏm trong giường bệnh, trong tình trạng hôn mê sâu. Chỉ có mầm sống trong bụng chị vẫn quẫy đạp khe khẽ.

TS Phạm Thái Dũng đang điều trị tích cực cho nạn nhân Trịnh Thị Hường.

Bác sĩ Dũng cho biết thêm, hiện tại thai nhi còn quá bé, khả năng giữ được mạng sống của hai mẹ con vẫn hết sức mong manh. Không gian phòng bệnh như nhòe đi, khi chúng tôi nhìn sâu vào gương mặt thất thần, đờ đẫn của chồng nạn nhân Hường. Cũng giống như những nạn nhân của vụ nổ, anh vẫn chưa hết hoảng loạn. Chúng tôi không dám hỏi thêm điều gì ở người đàn ông đang chết lặng bên ngoài hành lang Khoa Hồi sức cấp cứu. Hai anh chị mới chỉ trải qua những ngày tháng hạnh phúc chưa được bao lâu!...

Hốt hoảng, sợ hãi là trạng thái của cả nạn nhân và người nhà của họ, ngay cả khi đã được chuyển xuống điều trị tích cực tại các khoa của BV 103 và BV Bỏng Quốc gia. Sức ép về tâm lý có lẽ còn đáng sợ hơn những chấn thương hiện hữu trên cơ thể các nạn nhân của vụ nổ. Đến thời điểm này, việc chữa trị vết thương cho các bệnh nhân không gian nan bằng việc ổn định tinh thần cho họ, là tâm sự của các bác sĩ đang điều trị cho các bệnh nhân ở tất cả các Khoa Ngoại dã chiến, Khoa Chấn thương của BV 103.

Thiếu tướng, PGS.TS Hoàng Mạnh An, Giám đốc BV lên chỉ đạo đoàn công tác để phân loại điều chuyển bệnh nhân nặng về Hà Nội, nhưng những mất mát mà các nạn nhân và người thân của họ đang phải gánh chịu thì không gì bù đắp được.

Theo ghi nhận của PV, tại BV 103, các nạn nhân của vụ nổ đang được điều trị rải rác ở các khoa, đông nhất là Khoa Ngoại dã chiến có 13 bệnh nhân. Tại BV Bỏng Quốc gia đang điều trị cho 8 bệnh nhân. Tất cả những bệnh nhân được chuyển về hai bệnh viện trên, đều là những bệnh nhân nặng, trong tình trạng nguy kịch. Trong ngày 14/10, BV 103 tiếp tục nhận thêm hàng chục bệnh nhân từ các bệnh viện dân sự ở Phú Thọ chuyển về, chỉ để lại số ít ở Viện 9 thị xã Vĩnh Yên.

Trao đổi với phóng viên Báo CAND, sau khi ông vừa đưa ra một mệnh lệnh cho đoàn công tác của bệnh viện tại hiện trường được toàn quyền quyết định chuyển bệnh nhân về điều trị tại BV 103, Thiếu tướng, PSG.TS Hoàng Mạnh An, Giám đốc BV 103 cho biết, trên tinh thần nỗ lực cao nhất để điều trị tích cực cho các nạn nhân. “Ngoài tổn thương, điều quan trọng là tâm lý, họ rất hoảng loạn, việc tiếp xúc dễ gây phản ứng kích thích. Cho nên từ hôm xảy ra sự việc, tất cả các đơn vị, đoàn thể muốn được trao quà ủng hộ các nạn nhân, chúng tôi đều hạn chế tiếp xúc”.

BV 103 đã tập trung đầu mối tiếp nhận từ thiện của các cơ quan, tổ chức qua Phòng Chính trị do Trung tá Nguyễn Thị Hiên (SĐT 0904658605) chịu trách nhiệm phân phối đến tất cả các bệnh nhân, sau đó sẽ gửi xác nhận đến các đơn vị tài trợ

Thu Uyên - Lưu Hiệp
.
.
.