Hít phải khí độc từ xe đầu kéo, nhiều người ngất xỉu

Thứ Sáu, 01/01/2016, 19:33
Chiếc xe đầu kéo lưu thông trên quốc lộ 54, từ các kiện hàng phía sau bất ngờ bốc cột khói màu trắng nghi ngút, nhiều người dân hít phải dẫn đến nôn ói, nhập viện cấp cứu.

Ngày 1-1, Công an thị xã Bình Minh (tỉnh Vĩnh Long) đang tạm giữ ôtô đầu kéo 64C-02878 của dịch vụ Vận tải Hà Lợi để làm rõ nguyên nhân vụ rò rỉ khí trên đường vận chuyển, khiến người dân hít phải, dẫn đến nôn ói và nhập viện cấp cứu.

Xe đầu kéo chở các kiện hàng bị rò rỉ khí đang được ngành chức năng tạm giữ. 

Sự việc được phát hiện vào tối 31-12-2015, khi xe đầu kéo này lưu thông trên quốc lộ 54, hướng từ cầu Phù Ly theo đường nhánh rẽ vào Khu công nghiệp Bình Minh (xã Mỹ Hòa). 

Trên xe có chở nhiều kiện hàng, bất ngờ bốc lên làn khói trắng và nhanh chóng tỏa ra môi trường xung quanh. Nhiều người dân hít phải (có cả trẻ em và phụ nữ mang bầu) bị nôn ói, nhập viện cấp cứu. 

Chị Lưu Kim Hạnh (ngụ xã Đông Bình) cho biết, chị và 2 con nhỏ đang xem phim trong nhà thì hít phải khí lạ, có mùi rất khó chịu. Chị Hạnh tưởng khí gas, nên dẫn 2 con nhỏ ra ngoài thì chứng kiến nhiều người khác cũng cũng hít phải ven đường. “Tôi và 2 cháu bị nôn mửa, mệt mỏi, choáng váng nên người nhà đưa đến bệnh viện. Các bác sĩ khám, cho thuốc uống, rồi về nhà nghỉ ngơi”.

Chị Hạnh kể lại sự việc khi hít phải "khí độc". 

Tương tự, anh Trần Thiện Khiêm (ngụ ấp Đông Hậu, Đông Bình) cho biết, anh đang uống nước thì nghe tiếng “xì” rất lớn. Cột khói màu trắng cao bằng cột điện bốc lên bay tứ tung. Có nhiều người nôn ói, chảy nước mắt, ngất xỉu. Bản thân anh khi hít phải luồng khí kia cũng đã nhập viện đến gần sáng mới về nhà.

Ghi nhận tại Bệnh viện Đa khoa Bình Minh, đã tiếp nhận 5 trường hợp hít phải khí độc nhập viện. Công an thị xã Bình Minh đã tiến hành xử lý bước đầu về vụ rò rỉ khí ngăn không cho lây lan ra môi trường, gây ảnh hưởng đến người dân. 

Bước đầu xác định, luồng khí mà người dân hít phải là Ammoniac được sử dụng trong công nghiệp, có gây hại đến sức khẻo nếu hít phải. 

Lạc Vinh
.
.
.