Một số quy định về thẩm quyền nổ súng “làm khó” người thi hành công vụ

Thứ Sáu, 02/06/2017, 19:27
Mặc dù nhận định điều luật đã được thiết kế rõ ràng hơn về thẩm quyền nổ súng, một số ĐBQH vẫn rất băn khoăn về nội dung này, vì có những quy định không thể áp dụng trong thực tế. 

ĐB Võ Đình Tín (Phó trưởng đoàn ĐBQH tỉnh Đắk Nông) cho rằng điểm d khoản 2 Điều 24 quy định đối tượng đang sử dụng vũ lực, vũ khí, vật liệu nổ trực tiếp đe dọa đến sức khỏe nhưng không phải là tính mạng người thi hành công vụ hoặc người khác thì không được nổ súng là không hợp lý.

 “Sức khỏe cũng là một trong những yếu tố quan trọng và liên quan trực tiếp đến tính mạng con người, cần được pháp luật bảo vệ. Bên cạnh đó, khi đặt trong tình thế nguy hiểm và cấp bách thì người thi hành công vụ không có đủ thời gian, không có đủ minh mẫn để xác định rõ trường hợp nào họ hoặc người khác đang bị đe dọa tính mạng hay chỉ bị gây nguy hiểm đến sức khỏe. Vì thế, tôi kiến nghị bổ sung điểm đ khoản 2 Điều 24 như sau: đối tượng đang sử dụng vũ lực, vũ khí vật liệu nổ trực tiếp đe dọa đến sức khỏe, tính mạng của người thi hành công vụ hoặc người khác”.

Các đại biểu thảo luận về dự án luật

Tương tự, ĐB Phan Thái Bình (Quảng Nam) cũng “rất phân vân mấy điểm” là “người thi hành công vụ phải nhận định những trường hợp phạm tội nghiêm trọng, rất nghiêm trọng, đặc biệt nghiêm trọng hoặc tái phạm nguy hiểm mới được nổ súng là làm khó họ và thực tiễn không thực hiện được. Muốn xác định tội danh cần cả một quá trình điều tra, truy tố, xét xử, thậm chí đến khi tòa tuyên án mới xác định được phạm tội ở trường hợp nào, mà giờ ta quy định người thi hành công vụ phải biết, phải phân biệt ngay trong tình huống đó thì không thực tiễn và không thể áp dụng được” – ĐB nhấn mạnh. 

“Ngoài ra, việc sử dụng một số từ ngữ như “biết rõ” đối tượng đang thực hiện hành vi phạm tội nghiêm trọng, rất nghiêm trọng, đặc biệt nghiêm trọng... cần suy nghĩ lại, vì Bộ luật Hình sự, Bộ luật Tố tụng Hình sự đã quy định rõ: Một người chỉ bị coi là có tội khi bản án có hiệu lực pháp luật của tòa, chưa có bản án có hiệu lực thì làm sao biết người ta có phạm tội hay không”.

Giải trình về các ý kiến góp ý của ĐB, Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng – An ninh Võ Trọng Việt cho biết “so với dự thảo luật trước, dự thảo lần này đã cụ thể hóa khá rõ quyền được nổ súng, trường hợp nổ súng có cảnh báo và nổ súng không cần cảnh báo. Chúng tôi xác định đây là luật gốc, nên sẽ là cẩm nang và pháp lý cao nhất cho các luật chuyên ngành về thẩm quyền này. Chúng tôi đã làm việc với Bộ Quốc phòng và Bộ Công an – những người trực tiếp thực thi nhiệm vụ. Anh em thấy rằng luật thế là rõ, đảm bảo thực hiện tốt”. 

Về việc khoản 3 Điều 23 mới quy định trách nhiệm của người sử dụng vũ khí trong trường hợp nổ súng không đúng thẩm quyền mà chưa quy định trách nhiệm của người ra mệnh lệnh, ông Võ Trọng Việt cho biết sẽ tiếp thu và chỉnh sửa cho hợp lý và chặt chẽ hơn


Vũ Hân
.
.
.