#chênh vênh

Chuông gió...
13:09 12/11/2021

Không gian giãn ra như vô định, những vệt nước mưa bên ngoài như đang dần vẽ lên hình ảnh một khuôn mặt, một khuôn mặt mờ ảo, nhưng rõ ràng trong hoài niệm xa vời của Phong về người con gái ấy,... đã mãi mãi rời bỏ anh lại với thế giới này. Thứ lưu trữ mãi trong những tháng ngày vằn võ, nhăn nheo dấu vết cũ đã quàng lên vai Phong như chiếc khăn kỷ niệm anh giữ bên mình, nó mong manh nhưng cùng anh tồn tại trong thế giới riêng của chỉ một con người, hai hình bóng...

Lão thơ người họ Hứa
08:10 24/01/2019
Lần đầu tiên tôi biết tới lão đâu như là quãng năm 1982 hay 1983 gì đấy. Số là ngày đó chúng tôi đóng quân ở trên chốt nên cấp trên ưu tiên hàng tháng cấp phát cho một cuốn Văn nghệ Quân đội. Và cái tên Y Phương cuốn hút chúng tôi không chỉ vì nghe "yêu" như tên thiếu nữ mà là một giọng thơ rất "lạ; những câu thơ nghe cứ "chênh vênh cứ gập ghềnh" vậy. Những năm đó Tạp chí Văn nghệ "chốc chốc" lại đăng thơ của lão. Nể quá đi.