Vụ án cựu Thứ trưởng Cao Minh Quang:

"Om" hơn 3,8 triệu USD là tư túi hay vì tập thể?

Thứ Ba, 22/11/2022, 15:21

Bào chữa cho bị cáo trong vụ án, luật sư cho rằng, bị cáo có suy nghĩ chiếm dụng số tiền hơn 3,8 triệu USD là để giúp Công ty Dược phẩm Cửu Long vượt qua khó khăn, chứ không tư lợi cá nhân.

Chiều 22/11,phiên tòa hình sự sơ thẩm xét xử cựu Thứ trưởng Bộ Y tế Cao Minh Quang và 7 bị cáo khác trong vụ án gây thất thoát hơn 3,8 triệu USD mua nguyên liệu thuốc để phòng, chống dịch cúm A H5N1 xảy ra tại Bộ Y tế và Công ty cổ phần Dược phẩm Cửu Long (viết tắt là Công ty Dược phẩm Cửu Long) tiếp tục phần tranh luận.

Trong vụ án này, cơ quan tố tụng xác định, bị cáo Lương Văn Hóa (cựu Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng Giám đốc Công ty Dược phẩm Cửu Long) là người chịu trách nhiệm chính trong việc thực hiện hợp đồng sản xuất thuốc với Bộ Y tế.

Bị cáo Lương Văn Hóa biết rõ các quy định của pháp luật về việc quản lý giá đối với hàng hóa, dịch vụ do Nhà nước đặt hàng bằng nguồn ngân sách và điều khoản của hợp đồng sản xuất thuốc với Bộ Y tế. 

Mặc dù Công ty Dược phẩm Cửu Long được giảm giá mua nguyên liệu, nhưng bị cáo Lương Văn Hóa đã chỉ đạo đồng phạm hạch toán kế toán trái quy định, lập thư giãn nợ, hợp thức hồ sơ thanh toán, báo cáo sai sự thật với Bộ Y tế che giấu việc giảm giá mua nguyên liệu, nhằm giữ lại hơn 3,8 triệu USD (tương đương hơn 61 tỷ đồng) để sử dụng tại công ty, gây thiệt hại cho ngân sách Nhà nước.

Bị cáo Lương Văn Hóa tại phiên tòa.

Bào chữa cho bị cáo Lương Văn Hóa, luật sư cho rằng, đại diện Viện kiểm sát đề nghị Hội đồng xét xử áp dụng mức án từ 9 - 10 năm tù đối với bị cáo Lương Văn Hoá về tội “Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ”là quá nặng.

“Bị cáo Lương Văn Hóa xác định, vụ việc xảy ra đã lâu và hầu như các bị cáo đều đã nghỉ hưu, sức khỏe yếu, thậm chí có người đã chết nên tâm nguyện của bị cáo Lương Văn Hoá là đồng ý với tội danh đã được cơ quan tố dụng xác định. Điều luật sư muốn nói là mức án mà đại diện Viện kiểm sát đề nghị áp dụng cho bị cáo Lương Văn Hóa là quá cao”, luật sư bào chữa nêu quan điểm tranh luận.

Cùng tham gia bào chữa cho bị cáo Lương Văn Hoá, một luật sư khác cũng cho rằng, trong vụ án này, bị cáo Lương Văn Hoá phải chịu trách nhiệm chính, nhưng bị cáo lại không được quyền quyết định sự việc. Việc hạch toán hơn 3,8 triệu USD được Công ty Mambo giảm giá phải thông qua đại hội đồng cổ đông các năm mới quyết định được. Ngoài ra, việc đưa vào phân chia cổ tức cũng phải có sự thông qua của đại hội đồng cổ đông.

Luật sư bào chữa nêu quan điểm: “Bị cáo Lương Văn Hoá có suy nghĩ chiếm dụng hơn 3,8 triệu USD là chỉ để giúp Công ty Dược phẩm Cửu Long vượt qua khó khăn. Bị cáo Lương Văn Hóa có vụ lợi, nhưng đề nghị Hội đồng xét xử xem xét cho bị cáo Lương Văn Hóa ở khía cạnh vụ lợi vì mục đích tập thể”.

Liên quan đến vụ án này, bị cáo Nguyễn Văn Thanh Hải (cựu Kế toán trưởng Công ty Dược phẩm Cửu Long) bị cáo buộc được phân công theo dõi thực hiện hợp đồng với Bộ Y tế và Công ty Mambo. Bị cáo Nguyễn Thanh Hải biết rõ Công ty dược phẩm Cửu Long được giảm giá mua nguyên liệu phải báo cáo Bộ Y tế.

Tuy nhiên, theo chỉ đạo của bị cáo Lương Văn Hoá và bị cáo Nguyễn Thanh Tòng (cựu Phó Tổng Giám đốc Công ty Dược phẩm Cửu Long, đã chết vì bệnh), bị cáo Nguyễn Thanh Hải đã hạch toán kế toán trái quy định, lập các chứng từ chuyển tiền hợp thức hồ sơ thanh toán cho Công ty Mambo che giấu việc được giảm giá mua nguyên liệu số tiền hơn 3,8 triệu USD để sử dụng tại Công ty Dược phẩm Cửu Long, gây thiệt hại cho Nhà nước. Từ hành vi sai phạm này, bị cáo Nguyễn Thanh Hải hưởng lợi hơn 168 triệu đồng.

Bào chữa cho bị cáo Nguyễn Thanh Hải, luật sư cho rằng, số tiền bơn 3,8 triệu USD đưa vào lưu thông trong hoạt động kinh doanh là do thiếu vốn. Số tiền này sau đó đã được chia cho các cổ đông, đóng quỹ, số còn lại chỉ nằm trong Công ty Dược phẩm Cửu Long, chứ không ai tư túi đối với số tiền này. Ngoài tranh luận bảo vệ cho thân chủ của mình, luật sư bào chữa còn đề nghị Hội đồng xét xử xem xét thu hồi phần liên quan đến số tiền 3,8 triệu USD được xác định là thiệt hại cho Nhà nước.

Nguyễn Hưng
.
.
.