Nghệ sĩ và kịch sĩ
Cả hai người ấy đều xuất phát từ biên phải trong hai ĐTQG, thế nhưng người thứ nhất thường xuyên di chuyển vào giữa và đá có phần tự do phóng khoáng, còn người thứ hai là mẫu đánh biên điển hình. Tất nhiên, nó không điển hình theo kiểu "tấn công biên - tạt cánh - đánh đầu" như chất Anh truyền thống, mà điển hình theo nghĩa đấy là những quả "xé" biên thần tốc, nơi mà cái “que” trái có khả năng làm hàng phòng ngự đối phương tẽn tò. Và sau đó, lại là cái "que" trái ấy hoặc sẽ tạt bóng một cách hóc hiểm cho đồng đội, hoặc sẽ bẻ ngược vào trong, "gí" sát khung thành đối phương trước khi dứt điểm thần sầu.
Chắc chắn bạn đã xem và đã mê cái “que” trái ăn người ấy. Nhưng chắc chắn là bạn cũng hơn một lần dị ứng khi cái “que” trái ấy vờn đối thủ, nhử đối thủ rồi chỉ đợi đối thủ nhè nhẹ ra chân là... ngã cái đùng. Như trong trận Hà Lan -
Người còn lại thì không chủ trương ăn vạ hay đánh lừa ai cả. Một phẩm chất mà người lớn lên từ cái lò La Masia này khiến các đồng nghiệp thán phục, đó là ngay cả khi bị đối phương phạm lỗi thì người ấy vẫn cố giữ trụ, vẫn cố đứng, cố xoay chuyển, cố xử lý tình huống một cách tốt nhất, thay vì chọn giải pháp... lăn đùng ra sân. Dấu ấn mãnh liệt người này để lại là những pha đi bóng và những cú sút không tưởng, như pha đi bóng, chích bóng trong trận gặp
Hôm nay hai người này gặp nhau. Đó sẽ là cuộc gặp gỡ giữa một nghệ sĩ bậc thầy với một kịch sĩ thuộc hàng... cao nhân. Cuộc gặp gỡ mà với tính chất lịch sử và độ căng thẳng ghê người của nó, không hiểu là chất nghệ sĩ có bị bóp nghẹt và chất kịch sĩ có được đẩy tới cao trào?
Hôm nay, sẽ là "kịch" hay "nghệ", hay trong một khoảnh khắc không tưởng nào đó thì "kịch" và "nghệ" lại bất ngờ đổi chỗ cho nhau?
Robben- Messi qua so sánh của Opta