Quan hệ Việt - Mỹ: Tiềm năng phát triển
Đã 30 năm trôi qua, việc bình thường hóa cũng như ngày càng phát triển quan hệ Việt
Tuy thế, đã từng có một giai đoạn không ngắn, thế lực của những kẻ đang ôm ấp mối hận thua đau trong chiến tranh Việt
Cố Thứ trưởng Bộ Ngoại giao nước ta Lê Mai trong bài phát biểu trước Hội đồng đối ngoại Mỹ tại New York ngày 7/9/1990, đã nhận xét, trong giai đoạn trên, quan hệ Mỹ - Việt đã ở trong tình trạng "bất bình thường và không đáp ứng nguyện vọng của nhân dân hai nước chúng ta và cũng chưa theo kịp sự phát triển của tình hình thế giới". Các lý do mà phía Mỹ từng nêu ra để làm cản trở tiến trình bình thường hoá quan hệ giữa hai nước đều là ngụy tạo, cốt để che giấu một "hội chứng Việt Nam" xuất phát từ tâm trạng cay cú vì một thất bại lớn mà tới hai ba thập niên sau, vẫn còn là hội chứng đau đớn ám ảnh nước Mỹ.
"Cuộc chiến tranh tại Việt Nam là cuộc chiến dài nhất trong lịch sử chiến tranh nước Mỹ, làm 3 triệu người Việt Nam và 58 nghìn quân Mỹ thiệt mạng. Cuộc chiến đã kết thúc và đã được tha thứ, nói như lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh từng tiên liệu ngày xưa: Chúng tôi trải thảm đỏ (cho Mỹ) rút khỏi Việt
Thực ra, là bên bị bắt buộc phải chịu những hy sinh mất mát lớn lao vì những thập niên chiến tranh trên chính Tổ quốc mình, người Việt Nam có quyền ôm hận thù lâu dài và to lớn hơn. Chỉ tính riêng những nạn nhân bị ảnh hưởng vì chất độc hoá học trong chiến tranh vừa qua, ở Việt
(trích bài viết của ông David Lamb, Trưởng Cơ quan đại diện của tờ The Times tại Việt
Từ khi ông Bill Clinton lên làm Tổng thống thứ 40 của Hợp chúng quốc Hoa Kỳ, dưới sức ép của thực tế khách quan và thiện chí trước sau như một mong muốn "khép lại quá khứ, hướng tới tương lai" của Chính phủ và nhân dân ta cũng như tự chính một bộ phận đông đảo nhân dân Mỹ, Washington đã buộc phải thiết lập góc nhìn thỏa đáng hơn trong vấn đề Việt Nam. Đó hoàn toàn không phải là một sự mặc nhiên mà có, mà là kết quả của cả một quá trình đấu tranh của các lực lượng yêu chuộng hoà bình, tiến bộ của cả hai nước và trên thế giới. Và chúng ta cũng đã biết kịp thời đón nhận tín hiệu khả quan hơn từ phía Mỹ trong tiến trình bình thường hóa và phát triển quan hệ giữa hai nước.
Năm 1995, khi McNamara, cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ dưới thời cố Tổng thống Lyndon Johnson cho ra cuốn hồi ký "Hồi tưởng tấn thảm kịch và những bài học về Việt Nam", đưa ra tín hiệu xem xét lại vai trò của Hoa Kỳ trong chiến tranh Việt Nam, chúng ta đã gần như ngay lập tức có sự đánh giá đúng về những bước đi tích cực, dù còn ngắn ngủi, của kẻ thù cũ, nhằm "khép lại quá khứ, hướng tới tương lai" cho một hình thức quan hệ Việt - Mỹ kiểu mới. Những việc diễn ra sau đó ngày càng khả quan hơn. Ngày 3/2/1994, Hoa Kỳ tuyên bố bãi bỏ lệnh cấm vận thương mại chống Việt
Kể từ mùa hè đáng nhớ năm 1995 đó, quan hệ Việt - Mỹ đã có đà phát triển tích cực. Nhân dân Việt
Tất nhiên, trong một bộ phận chính giới Mỹ không phải không còn tâm lý ngoan cố chống Việt
Thực sự là, chúng ta đã làm rất nhiều việc thiện chí để đẩy mạnh hơn nữa tốc độ bình thường hóa quan hệ giữa hai nước. Hơn ai hết, phải chịu tất cả những đau thương mất mát trong chiến tranh với hàng triệu đồng bào bị hy sinh trong bom đạn, chúng ta luôn giữ được một thái độ nhân đạo đối với vấn đề POW-MIA. Đến nay, ngay cả những nhân vật trong chính giới Mỹ hoàn toàn không thể "nghi ngờ " về cảm tình đối với thể chế của chúng ta, cũng đã phải công nhận sự tích cực của Việt Nam trong việc giải quyết vấn đề POW-MIA. Chúng ta không lấy những mất mát, hy sinh của mình trong cuộc chiến tranh đẫm máu do phía Mỹ từng gây nên ở Việt Nam để đưa ra những đòi hỏi đặc biệt trong quan hệ giữa hai nước. Việt
Tất nhiên, cái tốt đẹp không bao giờ mặc nhiên tới, cần phải có sự nỗ lực chung và thiện chí cả từ hai phía mới tạo nên được những gam màu tươi sáng cho mối quan hệ giữa hai nước khác nhau trên nhiều bình diện đến thế. Cũng phải nói thêm rằng, trong chính giới Hoa Kỳ không phải tất cả đều thực tâm ủng hộ một chính sách hòa giải với Việt
Việt
