Tình yêu mang đến sự thứ tha

Thứ Sáu, 02/03/2018, 08:21
Tôi đã bí mật theo dõi anh và tình cờ phát hiện ra anh còn có một chiếc điện thoại dành riêng để liên lạc cho vợ con gia đình anh. Đến lúc đó tôi mới choáng váng ngã ngửa...

Kính thưa các anh các chị trong tòa soạn!

Tôi đã khóc rất nhiều khi đọc được câu chuyện: "Chồng tôi đã cưới hai người đàn bà trong cùng một lúc" trên chuyên mục "Những chuyện khó tin nhưng có thật" trong 2 số báo An ninh Thế giới Giữa tháng và Cuối tháng số vừa qua. 

Tôi khóc vì xót xa cho số phận đáng thương của hai người phụ nữ trong câu chuyện của họ. Khóc vì cảm phục người vợ chính thức, người phụ nữ ấy đã nuốt nỗi đau vào trong để quên đi nỗi bất hạnh của mình. Chị đã vượt qua nỗi đau mà sống, lấy tình yêu làm sự thứ tha cho người chồng lừa dối phụ bạc chị để tiếp tục sống một đời sống bình yên. 

Thật hiếm ai rơi vào hoàn cảnh như của chị mà đủ bình tĩnh, đủ sự rộng lượng bao dung, đủ an nhiên tự tại để đối diện với nỗi đau của mình và cư xử trọn vẹn đôi đường như chị. Nhưng, còn có một người phụ nữ còn cao thượng hơn cả chị trong tình huống hệt như của chị, chồng có vợ bé. 

Nếu như người phụ nữ trong câu chuyện trước đã học cách im lặng, bơ đi mà sống, không quan tâm đến vợ bé của chồng thì ở đây người phụ nữ này lại làm điều khó tin hơn rất nhiều là sắp xếp cho chồng ổn thỏa trong mối tình tay ba gây nhiều đau khổ và mất mát.

Sở dĩ đọc câu chuyện của chị tôi đã xúc động nhiều, và khóc nhiều bởi lẽ tôi cũng từng là một phần của câu chuyện như của chị. Nói cách khác, hoàn cảnh của tôi cũng đã từng rơi vào nỗi éo le như của chị.

Chỉ có điều tôi không phải là nạn nhân như chị mà tôi chính là người thứ ba, người thứ ba đáng ghét, người thứ ba xấu xa, người thứ ba với chuyện tình nghiệt ngã đã không ít lần làm tan vỡ trái tim một người đàn bà khác như chị. Tôi là người thứ ba của người phụ nữ mà tôi vừa đề cập đến trên đây.

Tôi xin được chia sẻ ra đây như một lời tạ tội với người phụ nữ mà tôi đã gây cho chị không biết bao nhiêu đau khổ. Tôi xin quỳ xuống trước chị để cúi đầu xin chị thứ tha... chỉ có cách này, nói ra được tâm sự, lòng tôi sẽ thanh thản hơn.

Kính thưa quý báo!

Tôi là một cô gái có nhan sắc. Tôi từng có thời gian dài hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật. Tuổi trẻ nông nổi, tôi vướng vào lưới tình của một người đàn ông từng trải đã có gia đình. 

Nhưng cũng phải đến khi cái thai trong bụng tôi to lên từng ngày, đến lúc tôi cần có một đám cưới danh chính ngôn thuận để vợ chồng về sống bên nhau, và chuẩn bị tổ ấm cho đứa con ra đời thì tôi mới đau đớn phát hiện ra người yêu tôi, chồng sắp cưới của tôi, bố của con trai tôi là một người đàn ông đã có gia đình.

Đau đớn đến phát điên phát dại bởi dù tôi thuộc tầng lớp nghệ sĩ nhưng tôi được bố mẹ nuôi dạy tử tế, tôi không bao giờ nghĩ đến việc có ngày tôi sẽ phải làm người thứ 3 trong chuyện tình dang dở gây biết bao hệ lụy và đau khổ cho người khác. 

Trong thâm tâm, tôi rất ghét và coi thường những loại con gái hám giàu mà cặp với đại gia, cặp với bồ già chấp nhận làm vợ bé để bòn rút tiền của lo cho tương lai của mình. Tôi sống đàng hoàng, trong sáng... và tình yêu với anh cũng đã trải qua nhiều thử thách gian nan.

Phải nói anh hơn tôi 10 tuổi nhưng anh rất trẻ trung và phong độ, lại đẹp trai, chững chạc, nghề nghiệp ổn định, kinh tế khá giả. Khi đến với tôi anh không hề nói ra anh đã lập gia đình. Tôi hồn nhiên tin tưởng anh còn độc thân nên mới nhận lời yêu anh. 

Trải qua vài năm yêu nhau, tình cảm của chúng tôi vô cùng tha thiết mặn nồng. Nhưng chỉ đến khi đề cập đến đám cưới, anh không từ chối việc cưới tôi nhưng thấy anh lăn tăn lo lắng nghĩ ngợi nhiều nên tôi đã bí mật theo dõi anh và tình cờ phát hiện ra anh còn có một chiếc điện thoại dành riêng để liên lạc cho vợ con gia đình anh. 

Đến lúc đó tôi mới choáng váng ngã ngửa. Té ra bao lâu nay anh đã có gia đình mà tôi không hề biết. Đau khổ và căm hận, tôi chỉ muốn bỏ phăng anh ta, nhưng tôi không thể làm gì hơn vì cái thai trong bụng đã lớn, tôi không thể có bầu mà không có chồng, không có đám cưới, hay có con mà không có bố. Tôi gần như điên loạn và tuyệt vọng. 

Trong một tối uống say, tôi đã quyết định tìm đến căn nhà riêng của anh ấy để lành làm gáo vỡ làm môi, dù thế nào thì tôi cũng tung hê huỵch toẹt cho ra nhẽ, muốn ra sao thì ra. Không ăn được thì đạp đổ. Tôi quyết tâm vạch bụng bầu cho vợ của người yêu tôi nhìn thấy bộ mặt đểu cáng sở khanh của chồng mình rồi ra sao thì ra.

Mang bụng bầu mệt nhọc và đau đớn, tôi đã gõ cửa ngôi nhà của vợ chồng họ. Một ngôi nhà khang trang nhìn đủ biết gia chủ giàu có khá giả. Bước vào nhà tôi thấy họ đang nửa nằm nửa ngồi trên ghế sofa xem ti vi. Người yêu tôi nằm gối đầu lên đùi vợ để chị ấy nhổ tóc sâu. Hai đứa con nhỏ ríu rít bên cạnh. Nhìn cảnh tượng ấy, cộng với những stress mệt mỏi thể xác, tôi đã đứng chết lặng như trời trồng, rồi đổ sập xuống ngã lăn ra giữa sàn ngất xỉu ngay tại phòng khách của gia đình họ.

Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở trong bệnh viện. Người duy nhất bên cạnh tôi lúc ấy chính là chị ta. Tôi không thấy người yêu tôi ở đâu. Chắc anh ta đã quá sợ hãi mà biến mất một xó xỉnh nào đó. Thật là đồ hèn hạ. Người phụ nữ thấy tôi tỉnh dậy, vội vã cầm lấy tay tôi nhẹ  nhàng bảo.

"Em tỉnh rồi à, em làm chị lo quá". Vừa nói chị vừa lấy một hộp sữa ensure nước đưa cho tôi và bảo: "Em uống chút sữa, cố gắng uống cho lại sức. Bác sĩ bảo em đang có bầu mà sức khỏe rất yếu. Em nghĩ đến con, thương con mà chớ làm điều dại dột. Cứ uống sữa nằm nghỉ một chút, chị ra cổng viện mua  cháo nóng vào cho em ăn nhé. Tuyệt đối nghỉ ngơi đi, đừng dậy khỏi giường". 

Đầu óc tôi váng vất. Bao nhiêu đau đớn, thù hận, ghen tuông căm hờn đối với người đàn ông lừa dối tôi, tôi đã định trút hết xuống đầu người phụ nữ vô tội này. Thế nhưng khi tỉnh dậy, nhìn gương mặt thật thà hiền lành chất phác ấy, nhìn cử chỉ ân cần của chị chăm sóc tôi, trong lòng tôi lúc ấy chùng xuống trống rỗng. 

Một nỗi ân hận giày vò đầy tủi hờn ào đến. Tôi lặng lẽ nằm khóc. Chị trở vào với hộp cháo nóng. Chị nhẹ nhàng đỡ tôi dậy và giục tôi ăn. Tôi ngồi tựa lưng vào thành giường cứ thế ôm mặt khóc nức nở. 

Tôi thấy sao cuộc đời tôi lại trớ trêu éo le đến thế này. Tôi không bao giờ có ý định đi phá hoại hạnh phúc của gia đình chị. Tôi không hề biết là người yêu tôi đã có vợ là người phụ nữ hiền thục đang ngồi trước mặt tôi lúc này đây. 

Trớ trêu và nực cười thay, thay vì xỉ vả tôi, đánh đập chửi rủa tôi, hạ nhục tôi (vì tôi đáng bị như thế khi đang tâm làm người thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình chị) thì chị lại đang chăm sóc tôi, đang lo lắng cho sức khỏe của tôi - một tình địch vừa gieo tai họa giáng xuống đầu chị. Tôi không còn lòng dạ nào mà ăn nổi thìa cháo chị đã mang sẵn bên giường bệnh cho tôi. 

Tôi tụt xuống giường quỳ trước mặt chị và gục đầu thú nhận trong nức nở: "Chị ơi! Thật lòng em không hề biết anh D. đã có gia đình, có chị và các con. Em hoàn toàn không biết. Em yêu anh ấy và dâng hiến hết tất cả tuổi thanh xuân cũng như đời con gái cho anh ấy. Em không hề biết anh ấy đã lập gia đình là chị. Nếu em biết anh D. đã có vợ con gia đình rồi, em không bao giờ chấp nhận tình yêu của anh ấy. Em không phải là hạng con gái lăng loàn. Chị ơi, xin chị hãy tha lỗi cho em. Nếu biết trước sự tình thế này, em không bao giờ chịu làm người thứ ba gây khổ, gây khó cho chị. Thực sự em bị anh ấy lừa gạt chị ạ".

Chị đỡ tôi dậy. Tôi thấy hai bàn tay chị lạnh ngắt và run rẩy. Gương mặt chị chỉ sau một khoảnh khắc đã già sọm đi, khắc khổ và tiều tụy thấy rõ. Chị đỡ tôi lên và ôm tôi vào lòng. Gục đầu vào vai chị, tôi khóc như mưa như gió. Ngước lên nhìn chị, tôi thấy nước mắt chị ướt đẫm gương mặt thoáng nét bệch bạc, bơ phờ của chị. Trong lòng tôi dâng lên một nỗi xót xa ân hận không thể tả được. 

Trưa hôm đấy sau khi chị rời bệnh viện thì chồng chị ghé vào thăm tôi. Tôi nằm viện thêm một ngày nữa. Những ngày đó, anh nghỉ việc lặng lẽ vào viện chăm sóc tôi, rồi cũng chính anh thanh toán thủ tục bệnh viện và dìu tôi ra xe ô tô và chở tôi về nhà trọ. Chúng tôi không nói với nhau một lời nào cả. Nỗi đớn đau chua xót dâng lên nghẹn ứ đầy ắp giữa hai người.

Nhiều ngày sau đó, anh vẫn qua lại chăm sóc tôi. Khi tôi đã bình phục hơn, anh nói tôi cố giữ gìn sức khỏe, mọi việc trước mắt anh đã thu xếp ổn thỏa. Anh nói anh vẫn yêu tôi và không muốn đứa con trong bụng tôi không có cha. Anh sẽ làm lễ cưới với tôi ở quê, chỉ có điều giữa chúng tôi sẽ không có đăng ký kết hôn vì anh đã đăng ký kết hôn với chị rồi. 

Việc cần nhất bây giờ là tôi có một đám cưới danh chính ngôn thuận, để hợp thức hóa ở cơ quan tôi tránh điều tiếng dị nghị, và bố mẹ họ hàng nội ngoại của tôi ở quê không nghi ngờ gì. Việc quan trọng nhất là làm tất cả các thủ tục đó để đón đứa con trong bụng tôi sắp chào đời nay mai.

Tôi mệt mỏi và chán chường đến mức không thiết suy nghĩ gì nữa. Tôi phó mặc sự đời cho anh sắp xếp mọi việc. Tôi có hỏi anh, vợ anh có đồng ý cho anh và tôi đi lại với nhau kiểu già nhân ngãi non vợ chồng, hay chính xác là cho phép anh có vợ bé không, anh lặng im không nói gì cả. Anh chỉ nói hãy để cho anh được đứng ra sắp xếp lo toan mọi việc. Em đừng bận tâm nhiều, đừng hỏi nhiều, đừng suy nghĩ nhiều mà nhớ giữ gìn sức khỏe và dưỡng thai cho tốt...

(Còn nữa)
Thiên Nga - Hà Nội

Lời Ban biên tập

Độc giả chuyên mục Những chuyện khó tin nhưng có thật yêu quý! Sau khi hai kỳ của câu chuyện: "Chồng tôi đã cưới hai người đàn bà cùng một lúc" đăng trên các số báo vừa rồi, chúng tôi đã nhận được rất nhiều điện thoại, thư, email trong đó có nhiều nội dung chia sẻ về những cuộc tình éo le, những cuộc hôn nhân hai vợ một chồng. 

Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, nỗi bất hạnh không ai giống ai... có những chia sẻ đầy căm hận về người chồng bội bạc có vợ bé. Thậm chí có những chia sẻ người trong cuộc tuyệt vọng luôn muốn tìm đến cái chết để giải thoát những khổ đau. Chúng tôi đã lựa chọn câu chuyện của chị Thiên Nga ở Hà Nội chia sẻ trong số báo đầu xuân Mậu Tuất này bởi nhiều lẽ. 

Câu chuyện của chị thật đặc biệt, và những ứng xử của những người trong cuộc cũng vô cùng đặc biệt hơn khi đã đối với nhau bằng cái tình sâu nặng, lấy tình yêu làm thứ tha cho mọi tội lỗi. 

Hơn nữa, xét ở một khía cạnh khác, chị Thiên Nga là người vô tư trong sáng trong mối quan hệ éo le khi buộc làm người thứ 3. Chị đã không hề biết người yêu  mình có gia đình rồi... Nhưng điều đáng nói ở đây chính là tấm lòng cao thượng giàu nhân ái, giàu thứ tha của người vợ.

Không có người vợ nào không đau khổ khi bị chồng phản bội. Sự phản bội ở đây lại nặng nề hơn gấp bội phần khi chồng mình coi người tình như vợ bé sinh con đẻ cái cùng họ. Người vợ trong câu chuyện trên đã vượt qua nỗi đau ra sao? 

Những ứng xử cụ thể của người đàn bà ấy trước việc chồng mình có người thứ 3, và với tình địch của mình như thế nào để đáng cho tất cả chúng ta trân trọng và ngưỡng mộ. 

Cụ thể, kính mời quý độc giả theo dõi phần tiếp theo trên số báo tới. Trân trọng!

Kính thưa các anh các chị trong tòa soạn Báo An ninh thế giới Cuối tháng!

Tôi đã khóc rất nhiều khi đọc được câu chuyện: "Chồng tôi đã cưới hai người đàn bà trong cùng một lúc" trên chuyên mục "Những chuyện khó tin nhưng có thật" trong 2 số báo An ninh Thế giới Giữa tháng và Cuối tháng số vừa qua. Tôi khóc vì xót xa cho số phận đáng thương của hai người phụ nữ trong câu chuyện của họ. Khóc vì cảm phục người vợ chính thức, người phụ nữ ấy đã nuốt nỗi đau vào trong để quên đi nỗi bất hạnh của mình. Chị đã vượt qua nỗi đau mà sống, lấy tình yêu làm sự thứ tha cho người chồng lừa dối phụ bạc chị để tiếp tục sống một đời sống bình yên. Thật hiếm ai rơi vào hoàn cảnh như của chị mà đủ bình tĩnh, đủ sự rộng lượng bao dung, đủ an nhiên tự tại để đối diện với nỗi đau của mình và cư xử trọn vẹn đôi đường như chị. Nhưng, còn có một người phụ nữ còn cao thượng hơn cả chị trong tình huống hệt như của chị, chồng có vợ bé. Nếu như người phụ nữ trong câu chuyện trước đã học cách im lặng, bơ đi mà sống, không quan tâm đến vợ bé của chồng thì ở đây người phụ nữ này lại làm điều khó tin hơn rất nhiều là sắp xếp cho chồng ổn thỏa trong mối tình tay ba gây nhiều đau khổ và mất mát.

Sở dĩ đọc câu chuyện của chị tôi đã xúc động nhiều, và khóc nhiều bởi lẽ tôi cũng từng là một phần của câu chuyện như của chị. Nói cách khác, hoàn cảnh của tôi cũng đã từng rơi vào nỗi éo le như của chị. Chỉ có điều tôi không phải là nạn nhân như chị mà tôi chính là người thứ ba, người thứ ba đáng ghét, người thứ ba xấu xa, người thứ ba với chuyện tình nghiệt ngã đã không ít lần làm tan vỡ trái tim một người đàn bà khác như chị. Tôi là người thứ ba của người phụ nữ mà tôi vừa đề cập đến trên đây.

Tôi xin được chia sẻ ra đây như một lời tạ tội với người phụ nữ mà tôi đã gây cho chị không biết bao nhiêu đau khổ. Tôi xin quỳ xuống trước chị để cúi đầu xin chị thứ tha... chỉ có cách này, nói ra được tâm sự, lòng tôi sẽ thanh thản hơn.

Kính thưa quý báo!

Tôi là một cô gái có nhan sắc. Tôi từng có thời gian dài hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật. Tuổi trẻ nông nổi, tôi vướng vào lưới tình của một người đàn ông từng trải đã có gia đình. Nhưng cũng phải đến khi cái thai trong bụng tôi to lên từng ngày, đến lúc tôi cần có một đám cưới danh chính ngôn thuận để vợ chồng về sống bên nhau, và chuẩn bị tổ ấm cho đứa con ra đời thì tôi mới đau đớn phát hiện ra người yêu tôi, chồng sắp cưới của tôi, bố của con trai tôi là một người đàn ông đã có gia đình.

Đau đớn đến phát điên phát dại bởi dù tôi thuộc tầng lớp nghệ sĩ nhưng tôi được bố mẹ nuôi dạy tử tế, tôi không bao giờ nghĩ đến việc có ngày tôi sẽ phải làm người thứ 3 trong chuyện tình dang dở gây biết bao hệ lụy và đau khổ cho người khác. Trong thâm tâm, tôi rất ghét và coi thường những loại con gái hám giàu mà cặp với đại gia, cặp với bồ già chấp nhận làm vợ bé để bòn rút tiền của lo cho tương lai của mình. Tôi sống đàng hoàng, trong sáng... và tình yêu với anh cũng đã trải qua nhiều thử thách gian nan. Phải nói anh hơn tôi 10 tuổi nhưng anh rất trẻ trung và phong độ, lại đẹp trai, chững chạc, nghề nghiệp ổn định, kinh tế khá giả. Khi đến với tôi anh không hề nói ra anh đã lập gia đình. Tôi hồn nhiên tin tưởng anh còn độc thân nên mới nhận lời yêu anh. Trải qua vài năm yêu nhau, tình cảm của chúng tôi vô cùng tha thiết mặn nồng. Nhưng chỉ đến khi đề cập đến đám cưới, anh không từ chối việc cưới tôi nhưng thấy anh lăn tăn lo lắng nghĩ ngợi nhiều nên tôi đã bí mật theo dõi anh và tình cờ phát hiện ra anh còn có một chiếc điện thoại dành riêng để liên lạc cho vợ con gia đình anh. Đến lúc đó tôi mới choáng váng ngã ngửa. Té ra bao lâu nay anh đã có gia đình mà tôi không hề biết. Đau  khổ và căm hận, tôi chỉ muốn bỏ phăng anh ta, nhưng tôi không thể làm gì hơn vì cái thai trong bụng đã lớn, tôi không thể có bầu mà không có chồng, không có đám cưới, hay có con mà không có bố. Tôi gần như điên loạn và tuyệt vọng. Trong một tối uống say, tôi đã quyết định tìm đến căn nhà riêng của anh ấy để lành làm gáo vỡ làm môi, dù thế nào thì tôi cũng tung hê huỵch toẹt cho ra nhẽ, muốn ra sao thì ra. Không ăn được thì đạp đổ. Tôi quyết tâm vạch bụng bầu cho vợ của người yêu tôi nhìn thấy bộ mặt đểu cáng sở khanh của chồng mình rồi ra sao thì ra.

Mang bụng bầu mệt nhọc và đau đớn, tôi đã gõ cửa ngôi nhà của vợ chồng họ. Một ngôi nhà khang trang nhìn đủ biết gia chủ giàu có khá giả. Bước vào nhà tôi thấy họ đang nửa nằm nửa ngồi trên ghế sofa xem ti vi. Người yêu tôi nằm gối đầu lên đùi vợ để chị ấy nhổ tóc sâu. Hai đứa con nhỏ ríu rít bên cạnh. Nhìn cảnh tượng ấy, cộng với những stress mệt mỏi thể xác, tôi đã đứng chết lặng như trời trồng, rồi đổ sập xuống ngã lăn ra giữa sàn ngất xỉu ngay tại phòng khách của gia đình họ.

Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở trong bệnh viện. Người duy nhất bên cạnh tôi lúc ấy chính là chị ta. Tôi không thấy người yêu tôi ở đâu. Chắc anh ta đã quá sợ hãi mà biến mất một xó xỉnh nào đó. Thật là đồ hèn hạ. Người phụ nữ thấy tôi tỉnh dậy, vội vã cầm lấy tay tôi nhẹ  nhàng bảo. "Em tỉnh rồi à, em làm chị lo quá". Vừa nói chị vừa lấy một hộp sữa ensure nước đưa cho tôi và bảo: "Em uống chút sữa chị vừa chuẩn bị cho em đây. Cố gắng uống đi cho lại sức. Bác sĩ bảo em đang có bầu mà sức khỏe rất yếu. Em nghĩ đến con, thương con mà chớ làm điều dại dột. Cứ uống sữa nằm nghỉ một chút, chị ra cổng viện mua cho em một hộp cháo nóng vào cho em ăn nhé. Tuyệt đối nghỉ ngơi đi, đừng dậy khỏi giường". Đầu óc tôi váng vất. Bao nhiêu đau đớn, thù hận, ghen tuông căm hờn đối với người đàn ông lừa dối tôi, tôi đã định trút hết xuống đầu người phụ nữ vô tội này. Thế nhưng khi tỉnh dậy, nhìn gương mặt thật thà hiền lành chất phác ấy, nhìn cử chỉ ân cần của chị chăm sóc tôi, trong lòng tôi lúc ấy chùng xuống trống rỗng. Một nỗi ân hận giày vò đầy tủi hờn ào đến. Tôi lặng lẽ nằm khóc. Chị trở vào bưng cho tôi một hộp cháo nóng. Chị nhẹ nhàng đỡ tôi dậy và giục tôi ăn cháo. Tôi ngồi dậy tựa lưng vào thành giường cứ thế ôm mặt khóc nức nở. Tôi thấy sao cuộc đời tôi lại trớ trêu éo le đến thế này. Tôi không bao giờ có ý định đi phá hoại hạnh phúc của gia đình chị. Tôi không hề biết là người yêu tôi đã có vợ là người phụ nữ hiền thục đang ngồi trước mặt tôi lúc này đây. Trớ trêu và nực cười thay, thay vì xỉ vả tôi, đánh đập chửi rủa tôi, hạ nhục tôi (vì tôi đáng bị như thế khi đang tâm làm người thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình chị) thì chị lại đang chăm sóc tôi, đang lo lắng cho sức khỏe của tôi - một tình địch vừa gieo tai họa giáng xuống đầu chị. Tôi không còn lòng dạ nào mà ăn nổi thìa cháo chị đã mang sẵn bên giường bệnh cho tôi. Tôi tụt xuống giường quỳ trước mặt chị và gục đầu thú nhận trong nức nở: "Chị ơi! Thật lòng em không hề biết anh D đã có gia đình, có chị và các con. Em hoàn toàn không biết. Em yêu anh ấy và dâng hiến hết tất cả tuổi thanh xuân cũng như đời con gái cho anh ấy. Em không hề biết anh ấy đã lập gia đình là chị. Nếu em biết anh D đã có vợ con gia đình rồi, em không bao giờ chấp nhận tình yêu của anh ấy. Em không phải là hạng con gái lăng loàn. Chị ơi, xin chị hãy tha lỗi cho em. Nếu biết trước sự tình thế này, em không bao giờ chịu làm người thứ ba gây khổ, gây khó cho chị. Thực sự em bị anh ấy lừa gạt chị ạ".

Chị đỡ tôi dậy. Tôi thấy hai bàn tay chị lạnh ngắt và run rẩy. Gương mặt chị chỉ sau một khoảnh khắc đã già sọm đi, khắc khổ và tiều tụy thấy rõ. Chị đỡ tôi lên và ôm tôi vào lòng. Gục đầu vào vai chị, tôi khóc như mưa như gió. Ngước lên nhìn chị, tôi thấy nước mắt chị ướt đẫm gương mặt thoáng nét bệch bạc, bơ phờ của chị. Trong lòng tôi dâng lên một nỗi xót xa ân hận không thể tả được. Trưa hôm đấy sau khi chị rời bệnh viện thì chồng chị ghé vào thăm tôi. Tôi nằm viện thêm một ngày nữa. Những ngày đó, anh nghỉ việc lặng lẽ vào viện chăm sóc tôi, rồi cũng chính anh thanh toán thủ tục bệnh viện và dìu tôi ra xe ô tô và chở tôi về nhà trọ. Chúng tôi không nói với nhau một lời nào cả. Nỗi đớn đau chua xót dâng lên nghẹn ứ đầy ắp giữa hai người.

Nhiều ngày sau đó, anh vẫn qua lại chăm sóc tôi. Khi tôi đã bình phục hơn, anh nói tôi cố giữ gìn sức khỏe, mọi việc trước mắt anh đã thu xếp ổn thỏa. Anh nói anh vẫn yêu tôi và không muốn đứa con trong bụng tôi không có cha. Anh sẽ làm lễ cưới với tôi ở quê, chỉ có điều giữa chúng tôi sẽ không có đăng ký kết hôn vì anh đã đăng ký kết hôn với chị rồi. Việc cần nhất bây giờ là tôi có một đám cưới danh chính ngôn thuận, để hợp thức hóa ở cơ quan tôi tránh điều tiếng dị nghị, và bố mẹ họ hàng nội ngoại của tôi ở quê không nghi ngờ gì. Việc quan trọng nhất là làm tất cả các thủ tục đó để đón đứa con trong bụng tôi sắp chào đời nay mai.

Tôi mệt mỏi và chán chường đến mức không thiết suy nghĩ gì nữa. Tôi phó mặc sự đời cho anh sắp xếp mọi việc. Tôi có hỏi anh, vợ anh có đồng ý cho anh và tôi đi lại với nhau kiểu già nhân ngãi non vợ chồng, hay chính xác là cho phép anh có vợ bé không, anh lặng im không nói gì cả. Anh chỉ nói hãy để cho anh được đứng ra sắp xếp lo toan mọi việc. Em đừng bận tâm nhiều, đừng hỏi nhiều, đừng suy nghĩ nhiều mà nhớ giữ gìn sức khỏe và dưỡng thai cho tốt...

(Còn nữa)
Thiên Nga - Hà Nội

Lời Ban biên tập

Độc giả chuyên mục "Những chuyện khó tin nhưng có thật yêu quý! Sau khi hai kỳ của câu chuyện: "Chồng tôi đã cưới hai người đàn bà cùng một lúc" đăng trên các số báo vừa rồi, chúng tôi đã nhận được rất nhiều điện thoại, thư, email trong đó có nhiều nội dung chia sẻ về những cuộc tình éo le, những cuộc hôn nhân hai vợ một chồng. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, nỗi bất hạnh không ai giống ai... có những chia sẻ đầy căm hận về người chồng bội bạc có vợ bé. Thậm chí có những chia sẻ người trong cuộc tuyệt vọng luôn muốn tìm đến cái chết để giải thoát những khổ đau. Chúng tôi đã lựa chọn câu chuyện của chị Thiên Nga ở Hà Nội chia sẻ trong số báo đầu xuân Mậu Tuất này bởi nhiều lẽ. Câu chuyện của chị thật đặc biệt, và những ứng xử của những người trong cuộc cũng vô cùng đặc biệt hơn khi đã đối với nhau bằng cái tình sâu nặng, lấy tình yêu làm thứ tha cho mọi tội lỗi. Hơn nữa, xét ở một khía cạnh khác, chị Thiên Nga là người vô tư trong sáng trong mối quan hệ éo le khi buộc làm người thứ 3. Chị đã không hề biết người yêu  mình có gia đình rồi... Nhưng điều đáng nói ở đây chính là tấm lòng cao thượng giàu nhân ái, giàu thứ tha của người vợ.

Không có người vợ nào không đau khổ khi bị chồng phản bội. Sự phản bội ở đây lại nặng nề hơn gấp bội phần khi chồng mình coi người tình như vợ bé sinh con đẻ cái cùng họ. Người vợ trong câu chuyện trên đã vượt qua nỗi đau ra sao? Những ứng xử cụ thể của người đàn bà ấy trước việc chồng mình có người thứ 3, và với tình địch của mình như thế nào để đáng cho tất cả chúng ta trân trọng và ngưỡng mộ. Cụ thể, kính mời quý độc giả theo dõi phần tiếp theo trên số báo tới. Trân trọng!

Kính thưa các anh các chị trong tòa soạn Báo An ninh thế giới Cuối tháng!

Tôi đã khóc rất nhiều khi đọc được câu chuyện: "Chồng tôi đã cưới hai người đàn bà trong cùng một lúc" trên chuyên mục "Những chuyện khó tin nhưng có thật" trong 2 số báo An ninh Thế giới Giữa tháng và Cuối tháng số vừa qua. Tôi khóc vì xót xa cho số phận đáng thương của hai người phụ nữ trong câu chuyện của họ. Khóc vì cảm phục người vợ chính thức, người phụ nữ ấy đã nuốt nỗi đau vào trong để quên đi nỗi bất hạnh của mình. Chị đã vượt qua nỗi đau mà sống, lấy tình yêu làm sự thứ tha cho người chồng lừa dối phụ bạc chị để tiếp tục sống một đời sống bình yên. Thật hiếm ai rơi vào hoàn cảnh như của chị mà đủ bình tĩnh, đủ sự rộng lượng bao dung, đủ an nhiên tự tại để đối diện với nỗi đau của mình và cư xử trọn vẹn đôi đường như chị. Nhưng, còn có một người phụ nữ còn cao thượng hơn cả chị trong tình huống hệt như của chị, chồng có vợ bé. Nếu như người phụ nữ trong câu chuyện trước đã học cách im lặng, bơ đi mà sống, không quan tâm đến vợ bé của chồng thì ở đây người phụ nữ này lại làm điều khó tin hơn rất nhiều là sắp xếp cho chồng ổn thỏa trong mối tình tay ba gây nhiều đau khổ và mất mát.

Sở dĩ đọc câu chuyện của chị tôi đã xúc động nhiều, và khóc nhiều bởi lẽ tôi cũng từng là một phần của câu chuyện như của chị. Nói cách khác, hoàn cảnh của tôi cũng đã từng rơi vào nỗi éo le như của chị. Chỉ có điều tôi không phải là nạn nhân như chị mà tôi chính là người thứ ba, người thứ ba đáng ghét, người thứ ba xấu xa, người thứ ba với chuyện tình nghiệt ngã đã không ít lần làm tan vỡ trái tim một người đàn bà khác như chị. Tôi là người thứ ba của người phụ nữ mà tôi vừa đề cập đến trên đây.

Tôi xin được chia sẻ ra đây như một lời tạ tội với người phụ nữ mà tôi đã gây cho chị không biết bao nhiêu đau khổ. Tôi xin quỳ xuống trước chị để cúi đầu xin chị thứ tha... chỉ có cách này, nói ra được tâm sự, lòng tôi sẽ thanh thản hơn.

Kính thưa quý báo!

Tôi là một cô gái có nhan sắc. Tôi từng có thời gian dài hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật. Tuổi trẻ nông nổi, tôi vướng vào lưới tình của một người đàn ông từng trải đã có gia đình. Nhưng cũng phải đến khi cái thai trong bụng tôi to lên từng ngày, đến lúc tôi cần có một đám cưới danh chính ngôn thuận để vợ chồng về sống bên nhau, và chuẩn bị tổ ấm cho đứa con ra đời thì tôi mới đau đớn phát hiện ra người yêu tôi, chồng sắp cưới của tôi, bố của con trai tôi là một người đàn ông đã có gia đình.

Đau đớn đến phát điên phát dại bởi dù tôi thuộc tầng lớp nghệ sĩ nhưng tôi được bố mẹ nuôi dạy tử tế, tôi không bao giờ nghĩ đến việc có ngày tôi sẽ phải làm người thứ 3 trong chuyện tình dang dở gây biết bao hệ lụy và đau khổ cho người khác. Trong thâm tâm, tôi rất ghét và coi thường những loại con gái hám giàu mà cặp với đại gia, cặp với bồ già chấp nhận làm vợ bé để bòn rút tiền của lo cho tương lai của mình. Tôi sống đàng hoàng, trong sáng... và tình yêu với anh cũng đã trải qua nhiều thử thách gian nan. Phải nói anh hơn tôi 10 tuổi nhưng anh rất trẻ trung và phong độ, lại đẹp trai, chững chạc, nghề nghiệp ổn định, kinh tế khá giả. Khi đến với tôi anh không hề nói ra anh đã lập gia đình. Tôi hồn nhiên tin tưởng anh còn độc thân nên mới nhận lời yêu anh. Trải qua vài năm yêu nhau, tình cảm của chúng tôi vô cùng tha thiết mặn nồng. Nhưng chỉ đến khi đề cập đến đám cưới, anh không từ chối việc cưới tôi nhưng thấy anh lăn tăn lo lắng nghĩ ngợi nhiều nên tôi đã bí mật theo dõi anh và tình cờ phát hiện ra anh còn có một chiếc điện thoại dành riêng để liên lạc cho vợ con gia đình anh. Đến lúc đó tôi mới choáng váng ngã ngửa. Té ra bao lâu nay anh đã có gia đình mà tôi không hề biết. Đau  khổ và căm hận, tôi chỉ muốn bỏ phăng anh ta, nhưng tôi không thể làm gì hơn vì cái thai trong bụng đã lớn, tôi không thể có bầu mà không có chồng, không có đám cưới, hay có con mà không có bố. Tôi gần như điên loạn và tuyệt vọng. Trong một tối uống say, tôi đã quyết định tìm đến căn nhà riêng của anh ấy để lành làm gáo vỡ làm môi, dù thế nào thì tôi cũng tung hê huỵch toẹt cho ra nhẽ, muốn ra sao thì ra. Không ăn được thì đạp đổ. Tôi quyết tâm vạch bụng bầu cho vợ của người yêu tôi nhìn thấy bộ mặt đểu cáng sở khanh của chồng mình rồi ra sao thì ra.

Mang bụng bầu mệt nhọc và đau đớn, tôi đã gõ cửa ngôi nhà của vợ chồng họ. Một ngôi nhà khang trang nhìn đủ biết gia chủ giàu có khá giả. Bước vào nhà tôi thấy họ đang nửa nằm nửa ngồi trên ghế sofa xem ti vi. Người yêu tôi nằm gối đầu lên đùi vợ để chị ấy nhổ tóc sâu. Hai đứa con nhỏ ríu rít bên cạnh. Nhìn cảnh tượng ấy, cộng với những stress mệt mỏi thể xác, tôi đã đứng chết lặng như trời trồng, rồi đổ sập xuống ngã lăn ra giữa sàn ngất xỉu ngay tại phòng khách của gia đình họ.

Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở trong bệnh viện. Người duy nhất bên cạnh tôi lúc ấy chính là chị ta. Tôi không thấy người yêu tôi ở đâu. Chắc anh ta đã quá sợ hãi mà biến mất một xó xỉnh nào đó. Thật là đồ hèn hạ. Người phụ nữ thấy tôi tỉnh dậy, vội vã cầm lấy tay tôi nhẹ  nhàng bảo. "Em tỉnh rồi à, em làm chị lo quá". Vừa nói chị vừa lấy một hộp sữa ensure nước đưa cho tôi và bảo: "Em uống chút sữa chị vừa chuẩn bị cho em đây. Cố gắng uống đi cho lại sức. Bác sĩ bảo em đang có bầu mà sức khỏe rất yếu. Em nghĩ đến con, thương con mà chớ làm điều dại dột. Cứ uống sữa nằm nghỉ một chút, chị ra cổng viện mua cho em một hộp cháo nóng vào cho em ăn nhé. Tuyệt đối nghỉ ngơi đi, đừng dậy khỏi giường". Đầu óc tôi váng vất. Bao nhiêu đau đớn, thù hận, ghen tuông căm hờn đối với người đàn ông lừa dối tôi, tôi đã định trút hết xuống đầu người phụ nữ vô tội này. Thế nhưng khi tỉnh dậy, nhìn gương mặt thật thà hiền lành chất phác ấy, nhìn cử chỉ ân cần của chị chăm sóc tôi, trong lòng tôi lúc ấy chùng xuống trống rỗng. Một nỗi ân hận giày vò đầy tủi hờn ào đến. Tôi lặng lẽ nằm khóc. Chị trở vào bưng cho tôi một hộp cháo nóng. Chị nhẹ nhàng đỡ tôi dậy và giục tôi ăn cháo. Tôi ngồi dậy tựa lưng vào thành giường cứ thế ôm mặt khóc nức nở. Tôi thấy sao cuộc đời tôi lại trớ trêu éo le đến thế này. Tôi không bao giờ có ý định đi phá hoại hạnh phúc của gia đình chị. Tôi không hề biết là người yêu tôi đã có vợ là người phụ nữ hiền thục đang ngồi trước mặt tôi lúc này đây. Trớ trêu và nực cười thay, thay vì xỉ vả tôi, đánh đập chửi rủa tôi, hạ nhục tôi (vì tôi đáng bị như thế khi đang tâm làm người thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình chị) thì chị lại đang chăm sóc tôi, đang lo lắng cho sức khỏe của tôi - một tình địch vừa gieo tai họa giáng xuống đầu chị. Tôi không còn lòng dạ nào mà ăn nổi thìa cháo chị đã mang sẵn bên giường bệnh cho tôi. Tôi tụt xuống giường quỳ trước mặt chị và gục đầu thú nhận trong nức nở: "Chị ơi! Thật lòng em không hề biết anh D đã có gia đình, có chị và các con. Em hoàn toàn không biết. Em yêu anh ấy và dâng hiến hết tất cả tuổi thanh xuân cũng như đời con gái cho anh ấy. Em không hề biết anh ấy đã lập gia đình là chị. Nếu em biết anh D đã có vợ con gia đình rồi, em không bao giờ chấp nhận tình yêu của anh ấy. Em không phải là hạng con gái lăng loàn. Chị ơi, xin chị hãy tha lỗi cho em. Nếu biết trước sự tình thế này, em không bao giờ chịu làm người thứ ba gây khổ, gây khó cho chị. Thực sự em bị anh ấy lừa gạt chị ạ".

Chị đỡ tôi dậy. Tôi thấy hai bàn tay chị lạnh ngắt và run rẩy. Gương mặt chị chỉ sau một khoảnh khắc đã già sọm đi, khắc khổ và tiều tụy thấy rõ. Chị đỡ tôi lên và ôm tôi vào lòng. Gục đầu vào vai chị, tôi khóc như mưa như gió. Ngước lên nhìn chị, tôi thấy nước mắt chị ướt đẫm gương mặt thoáng nét bệch bạc, bơ phờ của chị. Trong lòng tôi dâng lên một nỗi xót xa ân hận không thể tả được. Trưa hôm đấy sau khi chị rời bệnh viện thì chồng chị ghé vào thăm tôi. Tôi nằm viện thêm một ngày nữa. Những ngày đó, anh nghỉ việc lặng lẽ vào viện chăm sóc tôi, rồi cũng chính anh thanh toán thủ tục bệnh viện và dìu tôi ra xe ô tô và chở tôi về nhà trọ. Chúng tôi không nói với nhau một lời nào cả. Nỗi đớn đau chua xót dâng lên nghẹn ứ đầy ắp giữa hai người.

Nhiều ngày sau đó, anh vẫn qua lại chăm sóc tôi. Khi tôi đã bình phục hơn, anh nói tôi cố giữ gìn sức khỏe, mọi việc trước mắt anh đã thu xếp ổn thỏa. Anh nói anh vẫn yêu tôi và không muốn đứa con trong bụng tôi không có cha. Anh sẽ làm lễ cưới với tôi ở quê, chỉ có điều giữa chúng tôi sẽ không có đăng ký kết hôn vì anh đã đăng ký kết hôn với chị rồi. Việc cần nhất bây giờ là tôi có một đám cưới danh chính ngôn thuận, để hợp thức hóa ở cơ quan tôi tránh điều tiếng dị nghị, và bố mẹ họ hàng nội ngoại của tôi ở quê không nghi ngờ gì. Việc quan trọng nhất là làm tất cả các thủ tục đó để đón đứa con trong bụng tôi sắp chào đời nay mai.

Tôi mệt mỏi và chán chường đến mức không thiết suy nghĩ gì nữa. Tôi phó mặc sự đời cho anh sắp xếp mọi việc. Tôi có hỏi anh, vợ anh có đồng ý cho anh và tôi đi lại với nhau kiểu già nhân ngãi non vợ chồng, hay chính xác là cho phép anh có vợ bé không, anh lặng im không nói gì cả. Anh chỉ nói hãy để cho anh được đứng ra sắp xếp lo toan mọi việc. Em đừng bận tâm nhiều, đừng hỏi nhiều, đừng suy nghĩ nhiều mà nhớ giữ gìn sức khỏe và dưỡng thai cho tốt...

(Còn nữa)
Thiên Nga - Hà Nội

Lời Ban biên tập

Độc giả chuyên mục "Những chuyện khó tin nhưng có thật yêu quý! Sau khi hai kỳ của câu chuyện: "Chồng tôi đã cưới hai người đàn bà cùng một lúc" đăng trên các số báo vừa rồi, chúng tôi đã nhận được rất nhiều điện thoại, thư, email trong đó có nhiều nội dung chia sẻ về những cuộc tình éo le, những cuộc hôn nhân hai vợ một chồng. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, nỗi bất hạnh không ai giống ai... có những chia sẻ đầy căm hận về người chồng bội bạc có vợ bé. Thậm chí có những chia sẻ người trong cuộc tuyệt vọng luôn muốn tìm đến cái chết để giải thoát những khổ đau. Chúng tôi đã lựa chọn câu chuyện của chị Thiên Nga ở Hà Nội chia sẻ trong số báo đầu xuân Mậu Tuất này bởi nhiều lẽ. Câu chuyện của chị thật đặc biệt, và những ứng xử của những người trong cuộc cũng vô cùng đặc biệt hơn khi đã đối với nhau bằng cái tình sâu nặng, lấy tình yêu làm thứ tha cho mọi tội lỗi. Hơn nữa, xét ở một khía cạnh khác, chị Thiên Nga là người vô tư trong sáng trong mối quan hệ éo le khi buộc làm người thứ 3. Chị đã không hề biết người yêu  mình có gia đình rồi... Nhưng điều đáng nói ở đây chính là tấm lòng cao thượng giàu nhân ái, giàu thứ tha của người vợ.

Không có người vợ nào không đau khổ khi bị chồng phản bội. Sự phản bội ở đây lại nặng nề hơn gấp bội phần khi chồng mình coi người tình như vợ bé sinh con đẻ cái cùng họ. Người vợ trong câu chuyện trên đã vượt qua nỗi đau ra sao? Những ứng xử cụ thể của người đàn bà ấy trước việc chồng mình có người thứ 3, và với tình địch của mình như thế nào để đáng cho tất cả chúng ta trân trọng và ngưỡng mộ. Cụ thể, kính mời quý độc giả theo dõi phần tiếp theo trên số báo tới. Trân trọng!

ANTG CT số 198
.
.
.