Nghe nói khi đi trên con tàu theo con đường Hồ Chí Minh trên biển bố đã làm bài thơ “Tạ lỗi cùng em”. Tôi bồi hồi đọc lại những con chữ run rảy theo nhịp sóng của con tàu. Phải nói đến nay tôi vẫn thuộc mấy khổ thơ bày tỏ nỗi niềm ẩn giấu trong lòng bố khi phải xa tiếng khóc chào đời của con trai. Thỉnh thoảng mẹ tôi cũng đọc lại thuộc lòng cả bài. Lần nào mẹ cũng khóc khi đọc đến câu: “Lỡ nhịp chân trời tạm biệt quê nhà/ Anh lặng thầm trên biển sóng bao la/ Như em vượt cạn băng qua bóng tối/ Phía trước đôi mắt con tròn xoe vời vợi/ Bên nụ cười hòa giọt lệ mừng vui”.