Đêm Giáng sinh kinh hoàng

Thứ Năm, 24/12/2020, 08:53
Vào đêm Giáng sinh năm 1945, một đám cháy lớn đã thiêu rụi ngôi nhà của gia đình họ Sodder tại thị trấn Fayetteville, Tây Virginia, Hoa Kỳ. Năm đứa trẻ nhà Sodder biến mất trong đám cháy vẫn là một bí ẩn chưa lời giải. Những người thân may mắn thoát khỏi trận cháy vẫn luôn nỗ lực tìm kiếm tung tích của năm đứa trẻ...


Mặc dù vụ án có rất nhiều manh mối giá trị nhưng cảnh sát vẫn không thể tìm được ra lời giải, đến nay, năm đứa trẻ nhà Sodder biến mất trong biển lửa vẫn là bài toán hóc búa.

Chủ hộ gia đình nhà Sodder là ông George Sodder và vợ mình là bà Jennie Sodder, hai vợ chồng có với nhau 10 người con, vào thời điểm xảy ra hoả hoạn, trong nhà chỉ có ông bà Sodder và 9 người con, còn cậu con trai thứ hai đang ở trong quân đội. Vụ án xảy ra vẫn còn nhiều nghi vấn, ông bà Sodder dùng quãng đời còn lại của mình để đi tìm tung tích của năm người con yêu dấu, đến khi hai người ra đi vẫn luôn nuối tiếc vì chưa tìm được tin tức của năm đứa con mất tích trong vụ hoả hoạn. Những anh chị em của năm đứa trẻ mất tích, khi trưởng thành họ vẫn luôn nỗ lực tìm kiếm tung tích, chưa từng bỏ ngỏ.

Bảng tìm kiếm có hình ảnh của 5 đứa trẻ vẫn được duy trì đến ngày nay bởi gia đình Sodder.

Giáng sinh kinh hoàng

Đêm Giáng sinh ngày 14-12-1945, gia đình Sodder cũng tổ chức một bữa tiệc nhỏ tại nhà cho các thành viên. Tiệc đã tàn, trời cũng bắt đầu muộn, bà Jennie Sodder thông báo đên giờ đi ngủ cho bọn trẻ. Năm đứa trẻ gồm: Maurice Sodder (14 tuổi), Martha Sodder (12 tuổi), Louis Sodder (10 tuổi), Jennie Sodder (8 tuổi) và Betty Sodder (6 tuổi) vì rất háo hức với món quà Giáng sinh mà chị Marion Sodder (17 tuổi) chuẩn bị cho mình nên đã xin mẹ cho phép được đi ngủ muộn hơn thường lệ. Bà Jennie Sodder chấp thuận và dặn dò những đứa trẻ trước khi đi ngủ cần tắt đèn cũng như đóng các rèm cửa trong nhà lại. Sau khi đã dặn dò ổn thoả, Jennie cùng chồng và những người con khác là John Sodder (23 tuổi), George Jr. (16 tuổi) và Sylvia Sodder (2 tuổi) đi về phòng của mình để nghỉ ngơi.

Tầm 00:30 sáng ngày hôm sau, bà Jennie Sodder bị đánh thức bởi một cuộc gọi và bà phải đi xuống dưới tầng để trả lời cuộc gọi đó. Đầu dây bên kia là giọng nói của một người phụ nữ lạ cùng với tiếng của nhiều người khác nữa, Jennie Sodder nói với người phụ nữ rằng cô đã nhầm số và tắt máy. Chuẩn bị về giường thì Jennie Sodder thấy đèn phòng khách vẫn sáng và rèm chưa được kéo. Cô con gái Marion Sodder (17 tuổi) đã ngủ quên trên ghế dài tại phòng khách, Jennie cho rằng những người con khác của mình đã về phòng của chúng ngủ mà quên không làm theo lời mẹ dặn. Bà đóng rèm, tắt đèn và quay về giường nghỉ ngơi.

Đến 01:00 sáng, Jennie tiếp tục bị đánh thức bởi một tiếng va đập lớn bởi một vật thể lạ va chạm với mái nhà kèm tiếng lăn xuống dưới. Jennie cố lắng nghe nhưng không thấy tiếng động lạ nào nữa nên bà tiếp tục về giường đi ngủ. Nửa tiếng sau, Jennie ngửi thấy có mùi khói nên đã tỉnh giấc, bà xuống giường và thấy phòng làm việc của chồng mình bị bốc cháy. Jennie nhanh chóng đánh thức chồng và các con trai lớn dậy.

Ông bà Sodder và bốn người con là Marion, Sylvia, John và George Jr đã chạy ra khỏi nhà, họ điên cuồng gào gọi vọng lên năm đứa trẻ trên tầng nhưng không nghe thấy bất cứ phản ứng nào đáp lại. Điện thoại của nhà Sodder không hoạt động nên con gái lớn Marion đã chạy sang nhà hàng xóm để nhờ gọi cứu hoả nhưng không nhận được hồi âm. Họ cũng không thể lên gọi bọn trẻ vì cầu thang đã bị cháy rụi.

Ông Sodder đã đi chân trần, trèo tường lên tầng để phá cửa kính nhưng khi tiếp cận được căn phòng của bọn trẻ, ông không nhìn thấy gì ngoài lửa đang bùng lên dữ dội. Ông Sodder điên cuồng tìm và gọi bọn trẻ trong biển lửa nhưng không nhận được hồi đáp. Thùng nước để sẵn phòng ngừa hoả hoạn cũng bị đóng băng.

Dùng mọi cách nhưng không thể gọi năm đứa trẻ, gia đình Sodder bất lực chứng kiến ngôi nhà bị thiêu rụi hoàn toàn trong vòng 45 phút. Cuối buổi sáng ngày hôm đó, cảnh sát và nhân viên cứu hoả mới có mặt tại hiện trường. Các cảnh sát kết luận đám cháy xảy ra là tai nạn do “hệ thống dây điện bị lỗi” và năm đứa trẻ đã chết trong đám cháy. Vào ngày 30-12-1945, giấy chứng tử cho năm đứa trẻ được cấp ra và gửi đến gia đình Sodder.

Điểm nghi vấn

Sau khi xảy ra bụ cháy kinh hoàng tại nhà Sodder vào đêm Giáng sinh, cảnh sát đã mở nhiều cuộc điều tra quy mô để trả lời cho câu hỏi về số phận năm đứa trẻ. Cuối cùng, các thanh tra kết luận năm đứa trẻ đã chết cháy do tai nạn “hệ thống dây điện bị lỗi”. Dù kết luận như vậy, nhưng năm đứa trẻ đều không tìm được hài cốt, họ cho rằng hài cốt của những đứa trẻ đã bị thiêu rụi cùng đám cháy.

Nhân viên ở bộ phận hoả táng nhà tang lễ đã phản bác điều này, ông cho rằng năm đứa trẻ bị chết cháy trong nhà và hài cốt bị thiêu rụi là điều không thể. Vì xương người vẫn có thể còn hình dạng khi bị thiêu tại nhiệt độ 2.000 độ F (tương đương 1.090 độ C) trong 2 giờ đồng hồ. Nhưng trong vụ hoả hoạn nhà Sodder, đám cháy chỉ xảy ra trong 45 phút và thông thường, nhiệt độ của đám cháy khó có thể đạt được 2.000 độ F. Gia đình nhà Sodder rất thân thiện, chưa từng gây điều tiếng với ai.

Nhưng trước khi xảy ra vụ hoả hoạn vài tháng, một người đàn ông đã đến tận nhà Sodder để thuyết phục họ mua bảo hiểm. Người đàn ông tức giận vì bị từ chối, ông ta gào thét nói: “Một ngày không xa, căn nhà và những đứa con của ông sẽ chìm trong biển lửa”. Và vụ hoả hoạn đã xảy ra tại nhà Sodder. Một nhân chứng đã nhìn thấy năm đứa trẻ trên xe mang biển số của bang Florida (Mỹ) chạy trong đêm xảy ra vụ hoả hoạn. Nhân chứng khác cũng cho biết cô từng phục vụ một người đàn ông lạ cùng năm đứa trẻ ăn sáng tại trạm dừng chân nghỉ giữa vùng Fayetteville (Mỹ) và Charleston (Mỹ) vào ngay sáng hôm sau ngày xảy ra vụ hoả hoạn.

Một người lái xe buýt đi qua vùng Fayetteville vào hôm Giáng sinh cho biết anh đã nhìn thấy có người ném “quả cầu lửa” vào nhà gia đình Sodder. Vài tháng sau khi tuyết tan, bé Sylvia Sodder nhặt được một vật thể nhỏ, cứng, màu xanh đậm gần căn nhà xảy ra hoả hoạn. Được biết, vật thể này là lựu đạn “bom dứa” hoặc tương tự như vậy, là thiết bị gây cháy trong chiến tranh.

Trong khi xảy ra hoả hoạn, cô con gái Marion đã chạy sang nhà hàng xóm để nhờ gọi cứu hoả nhưng điện thoại cũng không gọi được. Một người lái xe trên đường gần đó cũng nhìn thấy đám cháy, anh ta nhanh chóng đi vào quán rượu để gọi cứu hoả nhưng điện thoại cũng không liên lạc được. Người lái xe gọi được cho nhân viên cứu hoả khi anh ta lái xe đến bốt điện thoại tại trung tâm thị trấn. Một số người cho rằng đường dây liên lạc ở khu vực xung quanh nhà Sodder đều đã bị ngắt.

Hai mươi năm sau vụ hoả hoạn kinh hoàng, gia đình Sodder nhận được một bức ảnh mà họ cho rằng người trong hình chính là cậu bé Louis Sodder (một trong năm đứa trẻ mất tích) khi trưởng thành. Sau bức ảnh có dòng chữ khó hiểu: “Louis Sodder. I love brother Frankie. Ilil boys. A90132 or 35” (tạm dịch: Louis Sodder. Tôi yêu anh trai Frankie. Những cậu bé Ilil. A90132 hoặc 35).

Chân dung 5 đứa trẻ nhà Sodder bị mất tích trong vụ hỏa hoạn.

Nỗ lực tìm kiếm

Dù nhận được kết luận của cảnh sát và giấy chứng tử của năm đứa trẻ nhưng gia đình Sodder vẫn không tin vào kết luận đó. Ông bà Sodder đã cho lắp những tấm bảng có hình của năm người con bị mất tích trong biển lửa tại các tuyến đường lân cận. Đến nay, khi đi qua tuyến đường gần thị trấn Fayetteville, mọi người vẫn nhìn thấy một tấm biển lớn có hình năm đứa trẻ cùng dòng tin nhờ hỗ trợ tìm kiếm. Gia đình Sodder đề ra mức thưởng 5.000 đô la Mỹ (khoảng 116 triệu đồng) cho bất cứ ai cung cấp được thông tin hữu ích về các người con đã mất tích của mình, một thời gian sau, gia đình đã tăng mức thưởng lên gấp đôi nhưng vẫn không thu được thông tin giá trị nào.

Quá đau lòng, ông bà Sodder quyết định san phẳng ngôi nhà và trồng hoa trên khu đất để nhớ năm đứa trẻ đã mất tích, hai vợ chồng đã dành quãng đời còn lại của mình tìm tung tích các con, cũng như chăm sóc vườn hoa. Vào tháng 8-1949, ông Sodder đã thuyết phục được nhà nghiên cứu bệnh học Oscar Hunter ở Washington (Mỹ) về điều tra và họ tìm thấy sau đám cháy sót lại vài đồng xu cùng ít mảng xương nhỏ được cho là đốt sống của người.

Sau khi điều tra kĩ lưỡng, mảnh xương này không hề có dấu hiệu tiếp xúc với lửa, đây là xương từ nghĩa trang Mount Hope gần đó.  Vụ việc đã gây sự chú ý đến dư luận, Cơ quan Lập pháp Tây Virginia (Mỹ) đã tổ chức hai phiên điều tra vào năm 1950, tuy nhiên sau đó đã bị đóng lại vì không tìm ra manh mối. FBI cũng đã vào cuộc nhưng cũng bỏ theo dõi sau hai năm tìm kiếm không kết quả.

Năm 2015, cô con gái út của nhà Sodder là Sylvia đã 72 tuổi nhưng bà chưa từng ngừng công cuộc tìm kiếm anh chị mình mất tích trong vụ hoả hoạn kinh hoàng hôm Giáng sinh.

Ngọc Hà (tổng hợp)
.
.
.