Phòng, chống “Diễn biến hòa bình”

Từ chuyện một Việt kiều Mỹ tuyên bố từ bỏ “đấu tranh dân chủ”

Thứ Hai, 22/08/2016, 08:06
Một Việt kiều Mỹ có tên facebook “Khánh Đặng” từng tích cực tham gia các hoạt động “đấu tranh dân chủ cho Việt Nam”, tham gia nhiều cuộc biểu tình của các nhóm Cờ vàng ở San Jose, Mỹ... bỗng tuyên bố trên trang cá nhân “không muốn nói đến chính trị nữa”. Tuyên bố thu hút khá nhiều người chia sẻ, cũng như sự bàn luận trên mạng Internet.

Nói về lý do dẫn dắt mình tham gia vào các hoạt động “đấu tranh dân chủ”, ông này trải lòng “Đấu tranh dân chủ cho Việt Nam là một việc làm hết sức có ý nghĩa, đáng trân trọng và nên làm. Chúng ta nên nói lên sự thật, phê phán những mặt trái của xã hội, hay những việc làm nào mà có thể gây nên ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân và sự an nguy của cả một dân tộc”.

Nhưng thực tế thì sau một thời gian trải nghiệm, đây là nguyên nhân khiến ông này vỡ mộng: “Nhiều người đấu tranh cho dân chủ lại dùng những thủ đoạn dơ bẩn như photoshop hình, tung tin sai sự thật, lừa tình, lừa tiền. Hay lắm lúc tự họ phe nhóm khen tặng lẫn nhau đến trơ trẽn. Nếu ai có phản bác lại ý kiến, họ xoá comment hay block nick lại ngay.

Nếu một ai trong bọn họ bị ai đó vạch mặt những sai lầm, họ vội nhảy vào bênh vực và đả kích lại người lên tiếng. Mặc dù bọn họ đều biết những việc làm sai trái này”. Ông nghiệm ra sự thật trớ trêu rồi ngao ngán: “Nhiều khi đọc xong vài bài viết của các nhà dân chủ, cứ tưởng như là cộng sản sắp sụp đổ đến nơi rồi…

Xin hỏi, nghĩ như thế nào mà các vị muốn đưa một bạn trẻ ở trong nước bị đi tù vì dám treo cờ VNCH (Việt Nam Cộng hoà) lên làm Đệ Tam Cộng Hoà? Nghĩ như thế nào mà các vị so sánh hai người nữ ở hải ngoại về Việt Nam bị bắt bớ vài ngày, ngang hàng như hai bà Trưng Trắc, Trưng Nhị”…

Ở Mỹ, rất nhiều Việt kiều từng nổi tiếng “chống cộng cực đoan” như nhà báo Nguyễn Phương Hùng (ông chủ trang “KBCHN.net”), bà Trưởng ban biên tập Đài Tiếng Quê hương Phùng Tuệ Châu… đã trở thành cầu nối, khuyên bảo những người từng lầm lạc chống phá quê hương như họ trở về đất nước, nhìn thực tế những gì “cộng sản” làm để đối chiếu với những thông tin họ đang bị tiêm nhiễm một chiều ở Mỹ.

Hiểu thực tế này, ở trong nước, một nhóm doanh nhân đã lập ra “Hội ủng hộ các nhà báo hải ngoại yêu nước” (nay đổi tên thành “Trái tim Việt”) trên facebook chuyên mời gọi, hỗ trợ cho các nhà báo “chống cộng cực đoan” ở Mỹ, châu Âu về Việt Nam để chứng kiến hiện thực đất nước, góp phần xây dựng được một “cộng đồng” các nhà báo hải ngoại yêu nước.

Vậy nên, trên một số trang mạng chống phá cực đoan ở Mỹ, châu Âu ngày càng dài những bảng tên Việt kiều, trí thức hải ngoại bị liệt vào danh sách “Những người từng về cộng tác với cộng sản Việt Nam” do các nhóm kiểu như “Nhóm thân hữu TinParis.net” lập ra.

Nhưng cho đến nay nhiều nhóm “chống cộng cực đoan” đã từ bỏ việc cập nhật và “khủng bố” bằng mạng Internet những Việt kiều này vì quá dài, quá nhiều, không thể thống kê nổi.

Đáp lại những chất vấn từ những người bạn facebook về hậu quả lời chia sẻ của ông Việt kiều Mỹ trên mạng Internet rằng “đã chà đạp lên sự hy sinh quý báu của những nhà đấu tranh chân chính khác”, ông này chia sẻ thêm “không thể đem sự dối trá để đi giành lại chân lý và lẽ phải được.

Với lại, khi tuổi trẻ họ phát hiện ra sự thật không phải như những gì mà những người đấu tranh dân chủ cuội đó làm, thì kết quả cũng tan tành mây khói mà thôi”.

Tuyên bố của Việt kiều trên không ngờ nhanh chóng nhận được chia sẻ, ủng hộ đông đảo trên mạng. Một nhóm facebook trong nước từng tham gia vào “phong trào dân chủ” giờ đây đã chuyển thành nhóm “tẩy chay dân chủ” sau khi chứng kiến những “hành xử nhơ bẩn, đê tiện và bầy đàn” của đồng bọn từng chung lý tưởng.

Nhóm facebook này bị đám “đấu tranh dân chủ” chụp mũ là “dư luận viên cao cấp” – tức những người khoác áo “chống cộng” nhưng lại chống phá cả “phong trào dân chủ” theo cách thức “đẳng cấp” hơn các “dư luận viên” thông thường là công khai phản bác luận điệu sai trái, bịa đặt của các “nhà dân chủ”.

Các cụ đã nói, giấy không bọc được lửa. Những kẻ khoác áo, nhân danh “đấu tranh dân chủ” nhưng lại bất chấp mọi thủ đoạn xuyên tạc, dựng chuyện, vu cáo… để hòng tuyên truyền chống Nhà nước, chống Đảng Cộng sản Việt Nam, chống “Việt Cộng” và lôi kéo những người nhẹ dạ cả tin vào  guồng gian dối đó thì dù có cố che mắt dư luận đến đâu, áo vẽ cũng không che được sự thật đê tiện.

Đến khi họ tận mắt chứng kiến, nhận ra chân tướng của những kẻ “bán trời không văn tự” thì chính họ phần nào tỉnh ngộ và lại trở thành những người tố cáo, vạch mặt bọn chúng quyết liệt nhất.

Đúng là, có rúc vào chăn mới thấy rận rệp của những kẻ tự xưng “đấu tranh dân chủ” thực sự thế nào!

Đinh Hương
.
.
.