Mấy bữa nay, thằng Bộc cứ ra ngẩn vào ngơ. Lúc thì bồn chồn, lúc thì sốt sắng, nhưng rốt cuộc nó vẫn cứ như người ngồi trên đống lửa, bởi… Cậu nó bất an. Nó biết, phận nó tôi đòi, lo chén cơm, miếng nước và giấc ngủ cho Cậu trong những ngày này với bổn phận trung thành, tận tụy đã quá khó.