Anh em văn nghệ địa phương “ăn đời, ở kiếp” với nhau, dù nói ra hay không thì vẫn luôn dành sự tôn trọng cần thiết đối với những người có tác phẩm, có sách công bố trước, có bài vở đăng đàn trên các báo Trung ương, lại đã là “hội viên Trung ương” nữa thì càng “tợn”, càng được trọng vọng.