“Con châu chấu ma đậu gốc cây đa/ Đứa nào đi qua, ma bắt/ Con cành cạch đêm kêu ngoài giậu trúc/ Đứa nào ra vườn nó bám vào vai/ Bông hoa thài lài buông tay/ Chị tôi gánh cả ánh ngày vào đêm”.
“Con châu chấu ma đậu gốc cây đa/ Đứa nào đi qua, ma bắt/ Con cành cạch đêm kêu ngoài giậu trúc/ Đứa nào ra vườn nó bám vào vai/ Bông hoa thài lài buông tay/ Chị tôi gánh cả ánh ngày vào đêm”.
Tôi quyết định đặt mua hai cặp bánh chưng. Chuyện mua bánh chưng thì có gì đâu to tát mà phải tuyên bố một cách long trọng thế nhỉ? À, cơ bản là có một điều rất kỳ dị là tôi vốn thích đồ nếp nhưng chẳng hiểu sao rất nhiều năm rồi tôi gần như không ăn bánh chưng.