Sau một thời gian dài khủng hoảng, ít khán giả, sân khấu truyền thống tiếp tục đối diện với khó khăn mới. Bên cạnh những nguyên nhân khách quan, không ít người trong nghề, nhà phê bình sân khấu lâu năm cho rằng, những khó khăn vướng mắc còn bắt nguồn từ chính những người gắn bó với nghệ thuật sân khấu. Và, nếu không thực sự thay đổi, sân khấu truyền thống khó cứu vãn được.
Khi một người mất đi, dư âm hốt nhiên dội vào lòng người còn sống. Ký ức vui buồn, ngọt đắng không gợi vẫn tuôn tràn.
Mỗi khi thấy trái tim mình thổn thức, trong lòng náo nức và câu chữ cứ trào ra như mạch suối nguồn... đó là khi NSND Hoàng Cúc làm thơ.
Với nghệ sĩ, giấc mơ nghệ thuật là quý giá và thiêng liêng nhất. Để theo đuổi và đạt được, cần có đam mê, khổ luyện và tài năng vượt bình thường. Hoàng Dũng - một nghệ sĩ hàng đầu bền sáng của sân khấu kịch nói Việt Nam, có một giấc mơ đã hơn 40 năm.
Người ta bảo: “Đàn bà đẹp thì thường đa đoan”, và người đàn bà đẹp làm nghệ thuật càng đa đoan hơn nữa. Điều đó có đúng chăng với NSND Như Quỳnh?! Có lẽ, Như Quỳnh là một ngoại lệ hiếm hoi nằm ngoài quy luật ấy.
Hội diễn Liên hoan Sân khấu thể nghiệm thế giới lần thứ III kết thúc vào những ngày cuối tháng 11 vừa qua, diễn viên NSƯT Trung Anh nhận Huy chương Vàng cho vai diễn trong vở kịch "Hamlet" của đại văn hào William Shakespeare, đạo diễn NSND Anh Tú. Nói đến Trung Anh, tiến sĩ nghệ thuật học Minh Thái cười âu yếm bảo: "Bé nhỏ như cái kẹo".
Phúc An có gương mặt hồn hậu, an nhiên đến nỗi nếu chị chẳng mở lòng thì khó mà hình dung những gieo neo, lận đận chị đã nếm trải. Hay lẽ, cuộc sống như một tứ trong bài hát của nhạc sĩ Việt Anh: "Có bình yên nào không xót xa?".
Nghệ sĩ Phi Phụng hẹn gặp tôi tại ngôi nhà mơ ước mà nhờ chắt chiu từ nghề, cô cất được chừng 3 năm nay. Nhà nằm trong một con hẻm ngoằn ngoèo, hơi khó tìm nên vừa gởi câu chào, cô đã giải thích: “Biết sao không, ông xã cô ổng bị tai biến mấy bữa rày, hổng có dám đi đâu hết trơn”.
Nói đến người Hà Nội mặc áo dài đẹp, cốt cách thanh tao, phong thái nhẹ nhàng, khí chất thanh lịch rất riêng được hun đúc từ nhiều đời đặc trưng cho phụ nữ thủ đô, người ta sẽ nghĩ ngay tới NSND Lê Khanh.
Chỉ trong tuần đầu công chiếu, doanh thu toàn cầu của bộ phim mới nhất về James Bond, “Spectre” đã đạt hơn 300 triệu USD. Phim này tiếp tục càn quét phòng vé tại các thị trường nó hiện diện trong suốt tháng 11 và tháng 12-2015.
Hẻm nhỏ Sài Gòn, nhộn nhịp sự sống của những bàn tay lam lũ, những đôi chân chai gót quá nửa. Kiều Linh ngồi đó, tiếng khàn khàn đôi khi đứt quãng bởi tiếng xe nẹt pô tành tạch, đôi khi pha lẫn tiếng muỗng lanh canh khuấy café.
Khi được lệnh đến tối phải lên sân khấu diễn thay Trần Vân, thì từ đầu giờ chiều anh Hoàng Dũng ôm kịch bản lên sân khấu tự tập một mình. Đêm diễn đó quả là sự khác lạ đến tuyệt vời...
Mạc Văn Khoa có gương mặt khá đặc biệt, trông vừa thương thương, vừa buồn cười. Dường như, ông trời cho Khoa gương mặt ấy đặng diễn hài.
Yêu và sống, đam mê tất cả như cơn sóng biển mát lành mà không có bão tố nào có thể quật ngã, đánh gục được. Hương đẹp như một loài sao biển trong không gian có những ngọn hải đăng kì bí.
Với Lê Hùng, sau những phút giây đổ mồ hôi với từng vở diễn, rất hạnh phúc và cũng rất nhọc nhằn, là được lái xe về tổ ấm của mình...