Ông hay hát "Tống biệt" của cụ Tản Đà bằng giọng ca trù xưa cổ. Đôi khi chỉ đến đoạn "Đá mòn rêu nhạt/ Nước chảy huê trôi/ Cái hạc bay lên vút tận trời..." là khoé mắt ông đã ướt. Ông nói, cả trọn một đời người xa đất Bắc tính nay đã 80 năm, nhưng trong giấc mơ ông luôn là những cơn gió bấc đi ngang ngõ, những phố mưa phùn mỗi dịp Xuân về.