Nhiều khuất tất trong vụ ly hôn của vợ chồng chủ tiệm vàng

Thứ Sáu, 27/03/2015, 08:20
Tòa dân sự - TAND tối cao đã ra quyết định Giám đốc thẩm số 151/2014/DS-GĐT tuyên hủy 2 bản án sơ thẩm và phúc thẩm trong vụ ly hôn bạc tỷ của vợ chồng chủ tiệm vàng Phú Mỹ Ngọc (Vĩnh Long).

Theo nội dung vụ việc, năm 2002, anh Bùi Thế Phú và chị Võ Thị Thúy chung sống với nhau và được 2 bên gia đình tổ chức đám cưới. Thời gian đầu, vợ chồng anh Phú phụ giúp việc cho tiệm vàng Mỹ Ngọc (phường 1, TP Vĩnh Long) – do ông Bùi Thế Phiên (cha ruột anh Phú làm chủ).

Năm 2009, ông Phiên cho vợ chồng anh Phú 350 lượng vàng mua căn nhà 2A - đối diện tiệm vàng Mỹ Ngọc, mở tiệm vàng Phú Mỹ Ngọc. Khi vợ chồng con trai ra riêng, ông Phiên cho thêm 840 lượng vàng làm vốn.

Khi mua nhà, anh Phú nhờ cha vợ sang tên quyền sử dụng nhà cho 2 vợ chồng. Tuy nhiên, căn nhà này được chuyển cho con gái ruột của ông Võ Văn Thạch (cha vợ anh Phú) là chị Võ Thị Mai Phương đứng tên.

Đêm 14/10/2010, anh Phú phát hiện vợ có mặt cùng người đàn ông khác trong phòng một nhà nghỉ ở xã Thanh Đức (huyện Long Hồ) nên bắt ghen. Sau đó, anh Phú buồn rầu, chán nản, làm đơn xin bảo lãnh cho vợ về. 3 ngày sau (ngày 17/10/2010), vợ chồng ông Thạch đến nhà vợ chồng anh Phú lấy số vàng trên 312 lượng 24K cùng số tiền 700 triệu đồng. Ngày hôm sau, vợ chồng anh Trần Đức Hoa Cương – Võ Thị Thùy (con gái ông Thạch) nhận tiếp số tiền 4,5 tỷ đồng, 137 lượng vàng 24K.

Theo lời anh Phú, anh say mê công việc làm ăn và luôn muốn giữ thể diện với khách hàng nên thường không to tiếng với vợ bao giờ. Khi nghe tin chuyện vợ ngoại tình, anh rất bất ngờ xong nghĩ đến con cái cũng kìm nén trong lòng. Còn về “số nợ” mà vợ chồng ông Thạch và vợ chồng Cương - Thùy lấy vào ngày 17 và 18/10/2010, anh Phú không thừa nhận việc thiếu nợ và có đơn khởi kiện bổ sung đòi lại số tiền, vàng này.

Đến ngày 20/10/2010, anh Phú ký “văn bản thỏa thuận phân chia tài sản chung của vợ chồng trong thời kỳ hôn nhân” và được công chứng tại Phòng công chứng số 1 tỉnh Vĩnh Long, đồng ý chia đôi số tiền 300 lượng vàng và giao căn nhà 2A và DNTN Phú Mỹ Ngọc cho chị Thúy hoạt động kinh doanh và anh Phú có trách nhiệm trả 1,25 tỷ đồng cho chị Võ Thị Mai Phương.

Tiệm vàng Phú Mỹ Ngọc.

Trong quá trình chờ ly hôn, ông Thạch trưng 2 giấy mượn tiền (1 giấy photo và 1 bản gốc) thể hiện việc vợ chồng anh Phú, có vay mượn của vợ chồng ông số tiền 16 tỷ đồng (trong cùng ngày 30/12/2007). Một tờ ghi dòng chữ “Phú + Thúy đã trả ngày 17/10/2010” (tức 3 ngày sau khi anh Phú bắt ghen), tờ còn lại ghi “Phú – Thúy chưa trả”.

Khi hòa giải, vợ chồng ông Thạch đều cho rằng: vợ chồng anh Phú còn thiếu lại số tiền 8 tỷ đồng. Ngày 23/3/2011, anh Phú có đơn khởi kiện bổ sung, yêu cầu vợ chồng ông Thạch trả số tiền 700 triệu đồng, 312 lượng vàng và ông Cương cùng vợ là chị Thùy trả số tiền 4,5 tỷ đồng và 137 lượng vàng đã lấy trong ngày 17 và 18/10/2010.

Phiên toàn sơ thẩm ngày 7/5/2012, thẩm phán Hồ Thanh Hồng ngồi ghế chủ tọa không chấp nhận nội dung về việc anh Phú yêu cầu được nuôi con; hủy văn bản thỏa thuận phân chia tài sản; yêu cầu vợ chồng ông Thạch và vợ chồng ông Cương trả số vàng đã lấy…

HĐXX tuyên, chị Thúy được nuôi 3 người con chung. Về tài sản, chị được quyền sử dụng căn nhà 2A; buộc anh Phú trả số tiền 1,25 tỷ đồng trả cho chị Phương, dựa theo “văn bản thỏa thuận phân chia tài sản” được xác lập vào ngày 20/10/2010. Buộc anh Phú trả cho vợ chồng ông Thạch số tiền 4 tỷ đồng.

Ngày 21/5/2012, Viện KSND TP Vĩnh Long kháng nghị bản án sơ thẩm vì vi phạm tố tụng, đồng thời nêu rõ: văn bản công chứng thỏa thuận phân chia tài sản ngày 20/10/2010 bị vô hiệu vì không tuân thủ đúng quy định pháp luật.

Theo kết luận của Viện Giám định pháp y tâm thần trung ương (Bộ Y tế), tại thời điểm ký “văn bản thỏa thuận phân chia tài sản chung của vợ chồng trong thời kỳ hôn nhân”, ngày 20/10/2010, anh Phú có biểu hiện “phản ứng trầm cảm ngắn”, hạn chế khả năng nhận thức và điều khiển hành vi. Sau đó, anh Phú có lên chùa Vạn Cô tĩnh tâm và vẫn trong tình trạng trên.

Tại phiên tòa phúc thẩm, ngày 23/1/2013, thẩm phán Trần Thị Thúy Hồng ngồi ghế chủ tọa tuyên: chị Thúy được quyền nuôi con, quyền sở hữu căn nhà 2A; buộc anh Phú phải trả số tiền 1,25 tỷ đồng cho chị Phương, số tiền 4 tỷ đồng cho ông Thạch… HĐXX không chấp nhận yêu cầu tuyên hủy “văn bản thỏa thuận phân chia tài sản” theo yêu cầu của anh Phú.

Sau phiên tòa, anh Phú có đơn xin Giám đốc thẩm bản án phúc thẩm và sơ thẩm. Quyết định kháng nghị số 103.QĐ-KNGĐT-V15 của Viện trưởng Viện KSND Tối cao nêu rõ: trong thời kỳ hôn nhân, chị Thúy có quan hệ ngoại tình với người khác và bị gia đình anh Phú bắt quả tang. Anh Phú có nguyện vọng nuôi con chung, Tòa án hai cấp sơ thẩm và phúc thẩm vẫn giao 3 con cho chị Thúy nuôi là không đảm bảo quyền lợi cho anh Phú và các con.

Về khoản nợ chung 8 tỷ đồng, ngày 30/12/2007, vợ chồng ông Thạch cho vợ chồng anh Phú vay 16 tỷ đồng được viết thành 2 tờ giấy biên nhận nợ. Vợ chồng anh Phú đã trả được 8 tỷ, nay vợ chồng ông Thạch yêu cầu trả nốt 8 tỷ còn lại.

Nhưng trong hồ sơ vụ án, có 2 “giấy mượn tiền” – một bản chính và một bản photo cùng đề ngày 30/12/2007 cùng số tiền 8 tỷ đồng, có chữ ký của vợ chồng anh Phú (bên vay) và vợ chồng ông Thạch (bên cho vay). Tòa án hai cấp sơ thẩm và phúc thẩm chưa thu thập được bản chính còn lại của một “giấy mượn tiền” làm cơ sở giải quyết số nợ, chưa xác minh rõ vợ chồng anh Phú đã trả vợ chồng ông Thạch 8 tỷ đồng là trả số nợ của bản chính hay bản pho tô mà đã buộc anh Phú, chị Thúy trả khoản nợ 8 tỷ đồng (anh Phú bị buộc trả 4 tỷ) là không đủ cơ sở.

Sau khi xem xét lại toàn bộ bản án, Tòa dân sự - TAND tối cao đã chấp nhận kháng nghị số 103/QĐ-KNGĐT-V5, ra quyết định Giám đốc thẩm tuyên hủy cả 2 bản án sơ thẩm và phúc thẩm, giao TAND TP Vĩnh Long xét xử sơ thẩm lại theo đúng pháp luật.

Trao đổi với PV Báo CAND, Chánh án TAND tỉnh Vĩnh Long Nguyễn Văn Hòa xác nhận, vụ việc đang được TAND TP Vĩnh Long thụ lý. Ông Bùi Thế Phiên (cha ruột anh Phú) cho biết: sau khi có quyết định Giám đốc thẩm, tuyên hủy cả 2 bản án thì TAND TP Vĩnh Long đã mời anh Phú, chị Thúy và những người liên quan đến hòa giải và vẫn chưa có kết quả.

Văn Vĩnh
.
.
.