Hải Phòng: Tồn đọng 45 tấn thuốc bảo vệ thực vật

Thứ Tư, 30/08/2006, 12:45

Chi cục Bảo vệ thực vật (BVTV) Hải Phòng cho biết, hiện nay, toàn thành phố còn tồn đọng 45 tấn thuốc BVTV thuộc loại quá hạn sử dụng hoặc thuộc loại cần phải tiêu hủy nhưng chưa thể xử lý được.

Trong số đó, chủ yếu là "hàng" tồn kho của Công ty cổ phần Nông nghiệp kỹ thuật cao Hải Phòng với trên 40 tấn thuốc các loại, nhiều nhất là thuốc trừ bệnh khô vằn Haifangmayshe 5WD nhập từ Trung Quốc. Lý do tồn kho chỉ đơn giản là không tiêu thụ được nên chỉ có thể "cất kỹ" trong kho đến nay đã… 5 năm.

Kế đến là Trung tâm Y tế dự phòng (Sở Y tế). Đơn vị này còn tồn đọng 1 tấn hóa chất khử trùng tiêu độc đã hết hạn sử dụng. Ngoài ra, còn 500kg thuốc BVTV quá hạn sử dụng tồn đọng tại các hợp tác xã; "thuốc" thuộc diện cấm, nhái, giả bị thu giữ từ các đợt kiểm tra sản xuất, lưu thông trên thị trường....

Điều đáng nói là, việc để một khối lượng thuốc thuộc diện nguy hiểm như vậy tồn đọng suốt nhiều năm qua trên địa bàn biết là rất nguy hiểm mà vẫn chưa tìm ra phương thức xử lý nào cho hợp lý, an toàn.

Trước đó, Chi cục BVTV đã có phương án thuê một đơn vị quân đội thuộc Binh chủng Hóa chất để tiêu hủy, mọi việc đã đạt đến những thỏa thuận cần thiết đôi bên, nhưng vào giờ chót, đơn vị này đã bỏ cuộc. Lý do bỏ cuộc rất đơn giản là kinh phí tiêu hủy quá lớn. Từ đó, khối lượng thuốc BVTV tồn cho đến ngày nay.

Phương án tiếp theo, Chi cục BVTV yêu cầu các đơn vị, doanh nghiệp là "chủ thể" của loại thuốc tội nợ nói trên phải chủ động thực hiện việc tiêu hủy với điều kiện phải có phương án tiêu hủy toàn bộ lượng thuốc này. Nhưng đến nay, chưa đơn vị nào triển khai. Giải thích về việc này, các đơn vị có nghĩa vụ liên quan đều cho rằng xử lý là việc rất khó khăn, tốn kém, cấp thành phố còn bó tay thì đơn vị cơ sở làm sao thực hiện được.

Nhưng dù lý do nào, thuyết phục hay đối phó thì việc để tồn đọng một khối lượng khổng lồ "thuốc" BVTV trong lòng thành phố trong nhiều năm qua là điều rất nguy hiểm và... khó hiểu. Điều này đe dọa đến sự an toàn về sức khỏe, môi trường xã hội.

Điều đó cũng đã chứng tỏ các ngành chức năng chưa có phương án khả thi và cũng không nên mất thời gian lâu hơn để chờ đợi. Theo các chuyên gia về môi trường, nếu cứ để kéo dài tình trạng này, chắc chắn thuốc sẽ tự phân hủy phát tán sự độc hại ra môi trường chung quanh với mức độ rất khó lường. Có thể ví như một "quả bom hóa chất".

Tuy nhiên, qua tìm hiểu sự việc, cốt lõi của vấn đề không phải là thiếu phương án mà vì thiếu... tiền(!?). Chưa biết cụ thể số dự chi là bao nhiêu, nhưng dù thế nào đi nữa thì đã đến lúc chính quyền thành phố phải trực tiếp xử lý việc này. Nếu xét thấy cần thiết, và để khách quan (vì liên quan đến chuyện tiền nong), có thể cho đấu thầu công khai, rộng rãi về xử lý tiêu hủy 45 tấn thuốc tội nợ nói trên.

Hy vọng kể từ đây, việc này sẽ không quá lớn, quá khó đối với TP Hải Phòng, nếu đặt sự an toàn sức khỏe của người dân, sự trong sạch cho môi trường sống lên hàng đầu

Lê Minh Triết
.
.
.