Đừng biến mình thành con rối cho những kẻ cơ hội giật dây

Chủ Nhật, 25/08/2013, 15:29
Báo CAND ngày 24/8 đã đăng bài viết “Nhiều sai lầm lệch lạc trong bài viết trên giường bệnh của ông Lê Hiếu Đằng” phê phán những nhìn nhận, đánh giá sai lệch của ông Lê Hiếu Đằng (LHĐ) về Đảng CSVN, về nhiều vấn đề của đất nước, về tự do dân chủ. Bài viết của LHĐ đã chạm đến lòng tự tôn dân tộc, chạm đến sự hy sinh của hàng triệu đảng viên Đảng CSVN đã ngã xuống để gìn giữ, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc nên nhiều bạn đọc đã có ý kiến phản ánh đến tòa soạn Báo CAND. Báo Công an nhân dân xin trích đăng một số ý kiến của bạn đọc trên số báo này.

Phó GS-TS Nguyễn Lê Ninh - Ủy viên BCH Liên hiệp các Hội KH&KT TP Hồ Chí Minh - giảng viên ĐH Bách khoa - ĐH Quốc gia TP HCM: “Ông Lê Hiếu Đằng đã có tư tưởng lệch lạc, không khác chi hành động phản bội lại niềm tin của Đảng, Nhà nước và người dân”

Theo tôi, trong bài viết của mình, ông Lê Hiếu Đằng (LHĐ) đã có những đánh giá sai lệch về Đảng, về đất nước và dân tộc. Ông đã cố tình quên đi một thực tế, là những dấu ấn, ghi dấu trong lịch sử Việt Nam đã được bạn bè quốc tế, nhân dân các nước dân chủ và nhân loại tiến bộ trên thế giới đều công nhận và ủng hộ Đảng Cộng sản (ĐCS) Việt Nam. Dưới sự lãnh đạo của ĐCS, Việt Nam đã và đang đi lên, phát triển, hội nhập rất tốt với quốc tế.

Trước hết tôi xin nói thẳng, nói thật: Tôi không đồng tình với quan điểm và ý kiến của ông Lê Hiếu Đằng trong bài “suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh”. Nó không khác gì sự phản bội với Đảng, với nhân dân, với lý tưởng mà ông nhân danh theo bấy lâu. Trên quan điểm của một nhà khoa học, cũng là một giảng viên vẫn đang lên giảng đường hằng ngày tại Trường ĐH Bách khoa (ĐH Quốc gia TP HCM), trước hết có thể khẳng định quan điểm triết học của ông LHĐ đã và đang “có vấn đề” dù trong bài viết ông cho biết đã có 45 năm tuổi Đảng. Nếu như ông có một bản lĩnh kiên cường của một đảng viên chân chính, người chiến sĩ cách mạng, thì không bao giờ có những phát biểu sai lệch như vậy. Trong đó, chủ đạo là nếu ông có một quan điểm triết học đúng đắn và nhìn nhận thực tiễn chính xác thì dễ dàng lý giải được các hiện tượng và sự đổi thay trong xã hội đang ngày ngày diễn ra rất nhanh. Lý giải đúng đắn những hiện tượng tiêu cực, những cái xấu hay bất công trong xã hội. Bài viết đã thể hiện ông LHĐ đã chỉ biết nhìn vào những hiện tượng tiêu cực ở nơi này nơi kia, phát biểu “chụp mũ” cho rằng Đảng CSVN là xấu, là kém thì đã quá thiển cận, sai lầm. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, Nhà nước và Chính phủ Việt Nam, mà người cầm quân tài ba là Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đưa nhân dân ta đi từ thắng lợi này tới thắng lợi khác, đánh đổ bè lũ tay sai, bán nước, lũ giặc ngoại xâm giành được độc lập cho dân tộc. Những thành công của dân tộc Việt Nam còn phải được nhân dân thế giới công nhận.

Ở khía cạnh, góc độ khác nhìn nhận về lực lượng đảng viên của ta mà ông LHĐ đã có những quan điểm, tôi cho rằng hết sức sai lầm mà tôi chia sẻ: cũng như trong một đàn chim, không chỉ có một con “ghẻ” mà có thể có rất nhiều con “ghẻ”. Trong Đảng cũng vậy, có một số thành phần cơ hội, chưa hoàn toàn lành mạnh “chui” vào hàng ngũ của Đảng và gây hiệu ứng không tốt trong hành vi, lời nói, tác động không tốt tới xã hội, người dân, làm xấu đi hình ảnh người đảng viên chân chính vì lợi ích cá nhân của họ. Là một đảng viên, ông LHĐ không đủ bản lĩnh mà tìm ra hướng giải quyết, quả là thiếu bản lĩnh chính trị, suy nghĩ triết học thiếu đúng đắn. Triết học đúng đắn trước hết phải gắn liền với hình ảnh chân lý của cuộc sống. Mà cuộc sống luôn thay đổi, nhận thức phải thay đổi theo cho phù hợp. Còn mục tiêu cao cả mà người đảng viên theo đuổi là vì dân, vì nước thì phải luôn luôn nhớ. Để trước những thay đổi của thời cuộc thì ta phải tự tìm ra cách lý giải, trả lời được câu hỏi tại sao và tìm cách khắc phục. Chứ không phải là chuyện bất bình trước một hiện tượng trong xã hội mà thích thì nói cho “thỏa cái miệng” hay không thể “không thỏa mãn thì quay lưng” như ông LHĐ đã trình bày trong bài viết của ông. Cái không thỏa mãn ấy chỉ là cái cá nhân, ích kỷ. Ông LHĐ đã coi cá nhân của mình lớn quá! Lấy tư tưởng cá nhân của mình mà suy xét cả xã hội là không được. Và trong tình hình thế giới nhiều thay đổi như hiện nay thì theo tôi là không thể chấp nhận được với một đảng viên Đảng Cộng sản có 45 năm tuổi Đảng như vậy. Đó cũng không khác gì với việc đã phản bội lại lý tưởng, phản bội lại niềm tin yêu của Đảng, Nhà nước và người dân đã giao phó.

Ông Đặng Văn Phước, cán bộ hưu trí ngụ tổ 49A, khu phố 6, phường 17, quận Gò Vấp (TP HCM): Đảng Cộng sản Việt Nam đã và đang đem lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho nhân dân

Trong bài viết của mình, ông LHĐ cho rằng đa nguyên đa đảng là quy luật tất yếu và có như vậy mới có dân chủ, người dân mới có thể đưa ra ý kiến này, ý kiến nọ. Ông Đằng từng đảm nhận vị trí tương đối cao trong hệ thống chính trị, do đó việc ông Đằng nói sẽ được một số ít người vì lý do này, lý do khác “đồng thanh, tương ứng”, để rồi tự “suy ra” đó là đòi hỏi của nhân dân. Nếu suy xét sâu xa, tại sao ông Đằng và một số ít người này không đả động một chút gì đến “nền dân chủ phương Tây”, mà ở đó khi một lần bầu cử tổng thống thì ứng cử viên phải có thật nhiều tiền để đi vận động cử tri bỏ phiếu cho mình, mặt khác họ đưa ra thật nhiều lời hứa về dân sinh, dân chủ… nhưng thực hiện có được bao nhiêu.

Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời là đòi hỏi của lịch sử. Khi cả nước chìm đắm trong nô lệ, phong trào đấu tranh giành độc lập cho dân tộc được nhiều sĩ phu, văn thân yêu nước lãnh đạo đã diễn ra liên tục khắp nơi trong cả nước, nhưng đều thất bại. Trong bối cảnh lịch sử đó, Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời, dưới sự lãnh đạo tài tình của Bác Hồ đã đưa phong trào cách mạng Việt Nam đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác và hiện nay là một nước Việt Nam độc lập, dân chủ, tự do, cuộc sống của nhân dân ngày một được nâng lên; Việt Nam được bạn bè quốc tế tin cậy, cụ thể là đầu tư nước ngoài vào Việt Nam ngày càng tăng, là điểm đến của khách du lịch 5 châu.

Khi đọc bài viết của ông LHĐ, tôi thật tiếc cho ông, một người có quá trình tham gia cách mạng dài, có tuổi Đảng cao, nhưng do không đạt được  mục đích cá nhân của mình đã có những đánh giá không đúng về vai trò, vị trí, vị thế của Đảng Cộng sản Việt Nam. Ông Đằng không thể lấy hiện tượng một số cán bộ đảng viên sai phạm, tiêu cực, tham nhũng… để quy kết, đánh giá về một đội ngũ với hàng triệu đảng viên khác có lập trường kiên định, có phẩm chất đạo đức tốt đang từng ngày từng giờ cống hiến sức lực, trí tuệ của mình cho công cuộc xây dựng, bảo vệ đất nước. Quá trình lãnh đạo, Đảng ta có những sai lầm, khuyết điểm; nhưng Đảng ta đã nhận ra và đã sửa chữa, khắc phục những khuyết điểm đó; đồng thời xử lý nghiêm khắc những cán bộ đảng viên tiêu cực, tham nhũng. Lịch sử đã chứng minh: chỉ có Đảng Cộng sản Việt Nam mới đem lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho nhân dân.

Luật sư Đoàn Thị Thu Hiền, Công ty Luật Hoàng Minh Tâm - TP HCM: Người vội tin mới là những kẻ bệnh nặng

Khoan nhắc đến nội dung bài viết của ông LHĐ đang được những kẻ cơ hội tung hô, chỉ cần nhìn vào phần tiêu đề được chính người viết ra đặt cho cái tên là “Suy nghĩ trong những ngày nằm bệnh” đã buộc những người tỉnh táo phải suy xét thận trọng. Bởi đã là người bệnh, phải nằm bẹp để điều trị ở bệnh viện thì việc đầu tiên phải xét đến là liệu người viết ra những dòng đó đầu óc có còn đủ minh mẫn cần thiết hay không khi mà sức khỏe không đảm bảo; nhất là sau khi đã phải điều trị một lượng thuốc nhất định vào người có thể dẫn đến ảo giác, ức chế thần kinh? Ở khía cạnh pháp luật, được biết ông Đằng từng là luật gia, tức là người có kiến thức về mặt pháp luật, nên nếu có đủ tỉnh táo cần thiết để chịu trách nhiệm trước pháp luật, ông Đằng thừa hiểu rằng vấn đề nào được tự do ngôn luận; vấn đề nào khi phát ngôn ra sẽ bị pháp luật điều chỉnh. Đặc biệt là khi hành vi vi phạm đã được thực hiện bằng cách suy diễn, quy chụp, viết ra “giấy trắng mực đen” rồi đem phát tán mà không đưa ra được chứng cứ cần thiết. Trước đây ông Đằng cũng từng là người tham gia đấu tranh để góp phần bảo vệ chế độ xã hội chủ nghĩa dưới sự lãnh đạo của Đảng rồi trở thành cán bộ Nhà nước trong nhiều năm liền. Nay bỗng quay ngoắt 180 độ, sẵn sàng phủ nhận tất cả những gì chính bản thân ông ta đã mơ ước, theo đuổi và phấn đấu; kêu gào đòi phải thay đổi thể chế, nhưng lại không thể đưa được ra mô hình nào khả dĩ cũng có nghĩa góp ý nhưng không dựa trên tinh thần xây dựng, mà là hoạt động chống phá. Nên có lẽ chính ông ta đang tự biến mình thành con rối cho những kẻ cơ hội giật dây điều khiển

Nhóm PV
.
.
.