Hiểm hoạ Internet "chui"

Thứ Tư, 31/05/2006, 13:52

Từ ngày “khám phá” ra Internet “chui”, Nam vùi đầu vào “cày” GO. Cậu còn mượn thêm một máy tính khác, “cày” một lúc hai game VLTK và RYLII (Risk Your Life II - Con đường đế vương II). Đến giờ, cả hai nhân vật của cậu đều thuộc “hàng khủng” trong thế giới game. Tỉ lệ nghịch với nó là tác phong, kiến thức của một sinh viên giỏi, năng động của

Một buổi tối, tôi sang nhà anh bạn thân, nhờ mạng Internet của anh để chat với cô bạn đang du học bên Mỹ. Khoảng 2h sáng, cô bạn “say goodbye” (nói lời tạm biệt) với tôi vì đã đến giờ cô phải lên lớp. Cậu bạn ngồi bên bảo: “Vào chatroom (phòng tán gẫu chung) đi. Giờ này có nhiều cái hay lắm”.

Tò mò, tôi liền vào thử mạng Vietfun. Kích vào nickname “cobedethuong”, tôi lập tức được trả lời. Cobedethuong khoe: “Đêm nào em cũng chat đến sáng!”. Tôi hỏi: “Mỗi tháng bố mẹ cho em bao nhiêu mà đêm nào cũng đi chat?”. Cobedethuong trả lời: “Hi hi, em chat ở nhà trọ mà anh!”.

Không giấu nổi vẻ ngạc nhiên, tôi quay sang hỏi anh bạn: “Sinh viên bây giờ lắp cả mạng Internet về phòng à?”. Không ngờ anh bảo: “Ông “gà” (ngố) quá. Sinh viên nối mạng bây giờ là “chuyện thường ngày ở huyện”, có gì lạ đâu. Có điều phần lớn tụi nó là nối mạng “chui”, không thông qua nhà cung cấp dịch vụ mà qua một đại lý Internet nào đấy gần nhà”.

Internet "chùa"

Hôm sau, đến thăm người bạn đang thuê trọ trên phố Minh Khai, tôi được mục sở thị trò Internet “chui” của giới “nhất quỉ nhì ma...”. Cậu ta đang chúi mũi vào trò Games Online. Sau khi khởi động phần mềm cho nhân vật tự chơi, Hưng - tên cậu bạn - khoe luôn: “Ngạc nhiên lắm hả? Bây giờ cả khu trọ này đều “phủ sóng” Internet 100% rồi”. Thì ra, đường kết nối Internet trong khu trọ của Hưng là “câu” qua một đại lý Games - Internet gần đó. Cậu chỉ việc mua vài chục mét cáp nối (với giá 2.500đ/mét), cộng thêm vài chục ngàn “tiền cước” mỗi tháng là “cả thế giới chỉ còn nằm trong cái click” của cậu.

Sử dụng Internet “chui” đang thực sự trở thành một phong trào phát triển khá rầm rộ. Nó đang lan nhanh trong giới sinh viên như sóng nước vỗ bờ. Chỉ cần dạo một vòng qua các khu nhà trọ sinh viên ở Phùng Khoang, Triều Khúc (quận Thanh Xuân), các ngõ 98, 125, 175 đường Cầu Giấy, khu Bách Khoa, Bạch Mai, Minh Khai...  là có thể dễ dàng nhận thấy hầu như khu nào cũng có Internet “chui”.

Hầu như khu trọ nào ít thì có 1-2 máy, nhiều có khi lên tới 5-7 máy. Cá biệt, có phòng trọ, mỗi người một máy. Bên cạnh đó, dường như đã trở thành một quy luật, đâu có sinh viên - đó có đại lý Internet. Bên cạnh đó, chỉ với xấp xỉ 30.000đ/tháng đóng cho chủ đại lý Internet thì cái giá để được sử dụng Internet chui của sinh viên là “siêu rẻ”.

“Cày” Games Online, chat đêm và...

Khi Internet "chui" mới manh nha, những sinh viên “láu cá” chỉ nghĩ là “tiện thể” do đại lý Internet thừa một số cổng hub thì mình “câu” nhờ để sử dụng cho mục đích học tập là chính. Song từ tự phát, Internet chui đã chuyển sang “tự giác” lúc nào không hay. Sinh viên từ chỗ phải ra quán Net để truy cập với trăm sự phiền phức nay được ngồi nhà “lướt” web mà thực chất chỉ là chat và chơi games.

Theo một điều hành viên của Games Online Võ Lâm Truyền Kỳ, hiện tại trò chơi này đang có xu hướng giảm số lượng người chơi, song các cao thủ trong Game lại như “nấm mọc sau mưa rào”. Các nhân vật đạt cấp độ 10X, 11X (100- 120) nhiều như “lá rụng mùa thu”. Giải thích hiện tượng này, anh ta cho biết nhiều game thủ hiện nay có thời gian online 24/24, thành ra việc tăng cấp bậc là tất yếu.

Không ở đâu xa, ngay trong xóm trọ của Hưng, tôi được gặp Tuấn - sinh viên Trường ĐH Thương mại - hiện sở hữu một con “Thiếu Lâm” cấp 12X. Căn phòng của cậu thôi thì chăn màn, giường chiếu bừa bộn. Bát đũa chưa rửa, gói mì tôm ăn dở, tàn thuốc vương vãi lung tung. Kết quả của mấy tháng nay Tuấn “cày” Games Online suốt, song Tuấn không hề biết chút gì về tình hình thời sự, cuộc sống xã hội chung quanh. Ngay cả kỳ thi sắp đến mà Tuấn cũng chả thèm đoái hoài.

“Khủng” nhất trong làng GO hiện nay phải kể đến Nam, quê Nghệ An, nhân viên của Bộ Khoa học - Công nghệ và Môi trường. Sau khi tốt nghiệp, Nam quyết tâm “sống mãi với thủ đô”. Vốn có tấm bằng đỏ, Nam được nhận vào làm nhân viên của Bộ. Song công việc nhàm chán, mức lương chưa đầy 800.000đ/tháng, Nam vẫn phải thuê trong một khu nhà trọ sinh viên trên Cầu Giấy.--PageBreak--

Từ ngày “khám phá” ra Internet “chui”, Nam vùi đầu vào “cày” GO. Cậu còn mượn thêm một máy tính khác, “cày” một lúc hai game VLTK và RYLII (Risk Your Life II - Con đường đế vương II). Đến giờ, cả hai nhân vật của cậu đều thuộc “hàng khủng” trong thế giới game. Tỉ lệ nghịch với nó là tác phong, kiến thức của một sinh viên giỏi, năng động của Nam ngày nào cứ dần thui chột đi.

Từ ngày lên Hà Nội học đại học, Quang, quê Thanh Hóa, trở thành một “con nghiện” Internet chính hạng. Mỗi ngày cậu bỏ tới 20 giờ để vào mạng “cày” game, lướt web... Khi thấy nhiều sinh viên ở cùng khu trọ có máy tính kết nối Net “chui”, Quang liền điện về đòi bằng được bố mẹ phải mua cho một dàn máy tính. Tuy nguồn sống chỉ trông vào mấy sào ruộng, song vì tương lai của con, bố mẹ Quang phải chạy vạy nhiều nơi để đáp ứng yêu cầu của “ông” con. Sau khi mạng đã về nhà Quang tha hồ xem sex “thả giàn”. Không dừng ở đó, ban đêm cậu thường lên mạng chat tìm “hàng”. Quang mách cho tôi, cứ vào mấy trang websex hoặc trang về “gái gọi” lấy nick, thể nào cũng kiếm được “hàng”. Nhưng giờ Quang ít vào những trang đó mà thường vào các chatroom... để tìm “rau sạch”.

Điểm đặc biệt là khi chat tại nhà, người ta có thể làm gì tùy thích đối với cái webcam. Ở các đại lý Internet cũng có webcam, song với mật độ dày đặc các máy tính san sát nhau thì thật khó có thể sử dụng một cách thoải mái. Thế nên, khi Internet “chui” về nhà trọ thì việc chat để “xem hàng” của bạn chat là khá dễ dàng. Tôi được tham dự một cuộc “chatsex” (chuyện trò cùng việc trao đổi các hình ảnh “mát mẻ”) của anh bạn với một nữ sinh mà anh ta mới “chăn” được. Biết được cô gái đang chat trong phòng trọ, bằng những lời “ngọt như mía lùi”, anh ta gợi ý muốn được xem những “phần gợi cảm” của cô. Không ngờ đối tượng cho xem thật. Mặc dù chỉ trong nháy mắt nhưng anh ta đã kịp “bắt” lại hình ảnh đó và có trời mới biết anh sẽ làm gì với nó.

L.A. là một tiểu thư đất Cảng (Hải Phòng). Thuê nhà tại khu Khương Trung được vài tháng, thấy mấy anh chị hàng xóm mắc Net “chui” vào tận phòng, L.A. mê lắm. Cô lập tức đòi bố mẹ phải sắm cho bằng được dàn máy tính để mắc Net. Một lần đang lang thang trên mạng, cô gặp được một người bạn ảo mà theo lời cô là “trên cả tuyệt vời”. Chỉ qua vài lần chat mà dường như L.A. đã gặp “người trong mộng” của mình. Cô đắm đuối với anh chàng này đến mức nhiều lần bạn chat bảo không còn tiền để lên mạng chat với cô, L.A. không ngần ngại gửi tiền vào tài khoản cho người này. Suốt ngày L.A. chẳng làm gì mà chỉ ngong ngóng chờ người bạn ảo lên mạng để tâm tình. Rồi thì L.A. được gặp anh chàng này. Bên ngoài, anh chàng cũng rất galăng và “hót” giỏi như trên mạng. Cô đã tin tưởng đến nỗi trao tất cả cho anh ta. Nhưng sau khi đã chiếm đoạt được cô, chàng đã “lặn không sủi tăm”, mặc cho L.A. như hóa rồ.

Long - một chuyên gia chat đêm - và cũng là một tay chơi có hạng - cho tôi biết phần lớn những cuộc chat đêm thường là có chủ ý. Nhiều nữ sinh vô tình chat với một số đối tượng xấu, bị rủ rê lôi kéo “đi chơi”. Không ít lần cậu ta bắt gặp trong các quán chat đêm, đang chat yên lành thì vài cậu nam xô ghế đứng dậy, nhanh chóng trả tiền rồi lên xe phóng mất dạng. Lần khác, khi mà trong quán chỉ có những tiếng gõ phím lách cách thì có ba cậu con trai đỗ xịch ba con xe trước cửa quán. Họ ngó nghiêng một lát rồi tiến tới ba cô gái ngồi góc phòng, choàng lấy eo các cô, kéo đi.

Vẫn theo lời Long thì muốn gặp “hàng” cũng không khó lắm. Chỉ cần nhìn nickname là có thể biết em nào có nhu cầu. Đó là những nickname đại loại như: emgaicodon (em gái cô đơn); single-girl hay demnayemdivoiai (đêm nay em đi với ai)... “Có lần, chính các em rủ mình đi mới chết chứ. Lúc đó là 3 giờ sáng, đang chat với mấy nickname quen thuộc thì có em lạ hoắc nhảy vào: “Đi ăn xôi thịt không anh Hai?”. Thế là một cuộc hẹn chóng vánh diễn ra. Em ngồi sau tôi khoảng 18 tuổi. Lên xe là ôm eo chặt cứng. Các em rủ mình lên New Century nhảy. Độ  một giờ sau thì bọn mình đã trên cầu Chương Dương, sang Gia Lâm tìm vào một nhà nghỉ..."

Minh Tiến
.
.
.