Tp.HCM: Thêm nhiều nạn nhân của dự án trên giấy

Thứ Ba, 10/01/2006, 09:20

Sau khi Báo CAND đăng bài "Cái giá đắt phải trả cho những ảo tưởng", cơ quan đại diện Báo tại Tp.HCM nhận được đơn thư của những người đang là nạn nhân của bà Trương Thị Xuyến. Nhiều người đã dồn tất cả tài sản vào dự án xây dựng bệnh viện của bà Xuyến nhưng đến nay bệnh viện vẫn nằm trên giấy còn tiền của họ đã “không cánh mà bay”.

Trong số đó, "bi đát" nhất là trường hợp của bà Nguyễn Thị Lan Hương, ngụ ở ấp Xóm Thuốc, xã An Phú, huyện Củ Chi. Bà Hương thuộc diện gia đình chính sách, hoàn cảnh hết sức khó khăn. Cuối năm 1994, gia đình bà Hương đã được khách sạn Sài Gòn xây tặng một căn nhà tình nghĩa. Nhưng hồi cuối năm 2004, bà Hương đã mang hết giấy tờ ngôi nhà tình nghĩa ấy cho bà Xuyến mượn để đưa đi thế chấp. Không dừng lại ở đó, bà Hương còn đứng ra mượn thêm hàng loạt "sổ đỏ" của những người bà con, họ hàng để mang lên cho bà Xuyến đưa đi thế chấp, vay nợ.

Trong một tờ "giấy nhờ mượn sổ đỏ" bà Hương đang giữ, bà Xuyến ghi: "Tôi mượn của ông Đặng Văn Thanh một giấy chủ quyền đất. Tôi mượn của chị Nguyễn Thị Lan Hương một giấy chủ quyền nhà và hai giấy chủ quyền đất. Tôi có nhờ chị Nguyễn Thị Lan Hương mượn hộ tôi các giấy chủ quyền đất mang tên: Bà Lê Thị Phiên; bà Nguyễn Thị Hồng; ông Phạm Khắc Mẫn (3 giấy chủ quyền)...". Bà Xuyến mang những giấy tờ ấy thế chấp cho những "nhóm chạy tiền" rồi không giải chấp ra được nên cuối cùng bà Hương phải "ôm nợ", cả ngôi nhà tình nghĩa của bà cũng bị Đội Thi hành án huyện Củ Chi đưa vào danh sách kê biên!

Một trường hợp khác, tuy chưa "bi đát" như bà Hương nhưng cũng đang trong tình trạng khốn khổ là vợ chồng ông C, ở phường 10, quận 3. Vợ chồng ông C làm hồ sơ xuất cảnh đi nước ngoài nhưng chưa đủ điều kiện nên phải chờ. Biết được tình cảnh đó, bà Xuyến đã nhận hết hồ sơ mang về hứa giúp đỡ. Rồi tin theo những lời hứa hẹn của bà Xuyến, vợ chồng ông C đã lần lượt rót hết vốn liếng đang làm ăn cho bà Xuyến mượn không lấy lãi. Thậm chí đến khi hết tiền, ông C còn cho bà Xuyến mượn luôn cả... sổ hộ khẩu gia đình để thế chấp cho tín dụng đen. Hậu quả là đến giờ này vợ chồng ông C chẳng những chưa xuất cảnh được mà còn lâm vào cảnh nợ nần do bị bà Xuyến chiếm dụng hết vốn làm ăn. Đã thế, hàng tháng còn phải cắn răng đóng lãi suất cắt cổ của tín dụng đen thay cho bà Xuyến! Bế tắc, ông C đã ít nhất hai lần tấn công bà Xuyến nhưng may mắn có vợ ông và những chủ nợ khác kịp can ngăn.

Lần theo nhóm chủ nợ đã khởi kiện bà Xuyến ra tòa, chúng tôi ghi nhận hiện có 7 bản án của TAND quận 1, Tp.HCM đã có hiệu lực pháp luật và Thi hành án quận 1 đang thụ lý giải quyết, với tổng số tiền phải thi hành án lên đến hơn 20 tỷ đồng. Ngoài ra, còn hơn 13 tỷ đồng nợ quá hạn của bà Xuyến mà Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn quận 8 đã chuyển hồ sơ đề nghị Thi hành án quận 1 tạm giữ và gần 1 tỷ đồng khác do Thi hành án thành phố chuyển xuống.

Sau một thời gian để cho bà Xuyến tự nguyện thi hành án nhưng bà Xuyến không thực hiện, đầu tháng 9/2005, Thi hành án quận 1 đã ra quyết định cưỡng chế và trưng cầu Hội đồng định giá tài sản của bà Xuyến để chuẩn bị phát mãi. Đây là điều mà các chủ nợ mong đợi từ nhiều tháng nay, song đến khi hay tin "giá khởi điểm" của ngôi nhà 18 Nguyễn Văn Giai chỉ có hơn 40 tỷ đồng thì nhiều người đã bắt đầu lo lắng, bởi vì họ biết quá rõ số "nợ chìm" của bà Xuyến hiện nay còn rất lớn trong khi chưa có cơ quan chức năng nào tập hợp để xử lý.

Một thời gian dài tin vào những lời hứa hàng triệu USD của bà Xuyến, nhiều người đã đưa đơn tố cáo ra cơ quan Công an nhưng rồi lại... rút đơn. Cũng có người khi được cơ quan điều tra mời lên thì tiếp tục nuôi hy vọng theo nguồn tiền của bà Xuyến. Một số người khác chỉ mới kịp đưa đơn, cơ quan Công an vẫn còn đang xem xét chưa biết đúng sai thế nào. Một nhóm nữa, đa số là bà con nghèo ở Củ Chi thì chọn phương án... nằm chờ tại nhà bà Xuyến và theo dõi khi nào bà có tiền thì "chớp" lấy ngay.

Có thể nói nhóm 7 chủ nợ đầu tiên khởi kiện bà Xuyến tại TAND quận 1, Tp.HCM có vẻ như may mắn hơn vì thời điểm đó, do lo sợ những việc "lớn chuyện" sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch... "tiếp nhận nguồn vốn đầu tư hàng trăm triệu USD" từ nước ngoài vào Bệnh viện Đa khoa cho nên bà Xuyến hầu như đã chấp nhận một cách quá dễ dàng những giấy nợ cùng lãi suất của các nguyên đơn để mong tòa án "hòa giải thành". Và đến thời điểm này, khi hàng chục chủ nợ khác còn chưa biết số phận mình ra sao thì 7 nguyên đơn đã có trong tay bản án và đương nhiên được cơ quan thi hành án ưu tiên giải quyết.

Trong một bản tường trình gửi cơ quan điều tra Công an TP Hồ Chí Minh ngày 26/5/2005 và giấy thỏa thuận trả nợ gửi các cơ quan chức năng, bà Xuyến thừa nhận, từ cuối tháng 8/2002, trước khi Giám đốc Sở Y tế Tp.HCM Nguyễn Thế Dũng có công văn trình Vụ Điều trị - Bộ Y tế xem xét dự án Bệnh viện Đa khoa, bà đã nợ 3 người là ông P.V.B, ông B.H.P, ông N.T.Q tổng cộng gần 11 tỷ đồng và gần 700 triệu đồng để bồi hoàn cho một cá nhân khác di dời nhà ra khỏi mặt bằng 18 Nguyễn Văn Giai. Lúc đó, bà Xuyến cũng còn nhiều khoản nợ khác nhưng chưa bị thúc ép, riêng 2 khoản trên thì bị đòi rất căng ở cơ quan thi hành án nên buộc bà phải giải quyết ngay, bằng cách, như chính bà đã tường trình với cơ quan Công an là "nhờ nhiều nhóm dịch vụ đi vay tiền". Rồi theo kịch bản của các nhóm "cò" tín dụng, bà đã thế chấp căn nhà 18 Nguyễn Văn Giai ở Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn quận 8, dẫn đến khoản nợ 13 tỷ đồng đã quá hạn đến nay ngân hàng chưa thu hồi được.

Vấn đề khiến chúng tôi không khỏi thắc mắc là bà Xuyến đã sử dụng như thế nào số tiền hàng chục tỷ đồng huy động của nhiều người, không đầu tư vào một dự án nào cả mà chỉ có... lấy của người sau trả cho người trước?

Không dừng lại ở bước trượt dài nhất trong đời, mới đây, vào ngày 19/12/2005, bà Trương Thị Xuyến lại có hợp đồng mua bán nhà 18 đường Nguyễn Văn Giai với Công ty Cổ phần Tân Âu Việt. Theo thỏa thuận này thì Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Tân Âu Việt, bà Nguyễn Thị Thanh Loan đã đồng ý mua căn nhà 18 đường Nguyễn Văn Giai với giá 65 tỷ đồng. Liệu Công ty Cổ phần Tân Âu Việt có biết là mua phải căn nhà đang bị kê biên để thi hành án?

Phương Quỳnh
.
.
.