"Cò" kiện ăn tiền hai mang

Thứ Năm, 09/11/2006, 08:10
Hai bên đang thưa kiện căng thẳng thì "cò" nhảy vào nhận giúp đỡ cho… cả hai bên! Thế là bên nào thắng kiện thì "cò" cũng có tiền bỏ túi.  "Cò" còn "đón gió" kết quả giải quyết để ăn tiền của cả hai, còn "nạn nhân" lại lầm tưởng "cò" là ân nhân của họ.

Bà Ph. ở quận Thủ Đức gửi đơn khiếu nại đến UBND quận đòi lại phần đất gần 300m2 của 4 hộ dân. Theo bà Ph., đất này là của ông ngoại bà sử dụng từ năm 1965. Năm 1992, 4 hộ nói trên đến xin đất để cất nhà ở tạm, thương hoàn cảnh của họ, ông ngoại bà đồng ý nhưng họ đã ở luôn cho đến bây giờ mà không chịu trả. Trong khi đó, 4 hộ này cho biết là đã chuyển nhượng lại phần đất nói trên, tuy nhiên việc giao nhận tiền không làm giấy tờ mà chỉ có người làm chứng.

Biết được chuyện này, "cò" Q. liền gặp 4 hộ dân và đặt vấn đề, nếu sau này quận ra quyết định bác đơn của bà Ph thì mỗi hộ phải đưa cho Q. 20 triệu đồng gọi là tiền "bồi dưỡng" cho cán bộ giải quyết và thù lao của Q. Căn nhà trị giá bạc tỷ mà chỉ tốn 20 triệu đồng thì có đáng là bao, các hộ liền gật đầu và còn gợi ý đưa trước cho Q. phân nửa.

Q. thẳng thừng: "Tui làm việc nguyên tắc lắm, chừng nào công việc đạt kết quả tui mới nhận tiền". Nghe vậy các hộ càng tin tưởng và làm giấy cam kết "trả tiền thù lao" cho Q. Xong xuôi, Q. tìm gặp bà Ph., đặt thẳng vấn đề: "Nếu tui giúp bà lấy lại 4 căn nhà thì phải chia cho tui 1 căn. Nếu OK thì làm giấy".

Bà Ph. nghĩ, của đổ hốt lại chia phân nửa bà còn chịu chứ huống chi 1 căn. Xong xuôi mọi việc, Q. "ngồi chơi xơi nước" để chờ ngày nhận tiền. Kết quả Q ẵm trọn 80 triệu đồng của 4 hộ dân cùng những lời cảm ơn rối rít. Bà Ph thì nóng giận điện thoại cho Q. nhưng máy di động đã "ngoài vùng phủ sóng"…

Ngoài chiêu nói trên, cò X. ở Hóc Môn còn cao tay hơn là ăn tiền cả hai bên. Anh Tr. là con trai út trong gia đình có 4 anh em. Ba người anh, chị đều lập gia đình và ra ở riêng, chỉ còn Tr. ở chung với cha mẹ trong một căn nhà cấp 4 trên diện tích 900m2.

Sau khi cha mẹ qua đời nhưng không để lại di chúc nên Tr. tiếp tục ở lại ngôi nhà này và làm nghề trồng cây cảnh để sinh sống. Lúc đầu chẳng ai nhảy vào tranh giành, nhưng khi đất đai lên giá thì các anh chị của Tr. khởi kiện tại tòa án đòi chia tài sản thừa kế. Mặc dù đòi nhưng những người này cũng chưa dám chắc là mình có được chia hay không vì họ chẳng am tường luật pháp. Lại thêm hàng xóm bàn ra tán vào có ý chê trách nên đôi lúc họ định rút đơn nhưng không vượt qua được sức mạnh của đồng tiền.

Riêng đối với Tr., vẫn theo nếp nghĩ "giàu út ăn, nghèo út chịu" nên chẳng lo sợ gì cho đến khi gặp "cò" X. Anh ta giảng giải cho Tr. biết rằng, theo quy định của pháp luật hiện hành thì trong trường hợp này tài sản phải được chia thừa kế theo pháp luật. Để tăng thêm phần thuyết phục, X. mang cả Luật Dân sự để Tr. đọc từng câu chữ. Đọc xong, Tr. lo sợ cầu cứu X. giúp đỡ. X. khẳng định: "Anh em ở tòa phải xét xử theo đúng quy định của pháp luật thôi. Bây giờ anh chỉ có thể giúp cho chú mày được hưởng phần nhiều hơn một chút".

Có thêm chút nào hay chút đó, Tr. chấp nhận với cái giá khá "mềm" là 15 "chai" (15 triệu đồng). Trái với khi gặp Tr., lúc gặp 3 anh chị của Tr. thì X. chẳng những không giảng giải luật mà còn nói phần thắng nghiêng về phía Tr. Đến lúc 3 người này cảm thấy quá thất vọng thì X. mới lên tiếng: "Nhưng tui rất thân quen với anh em ở tòa, có thể giúp cho anh chị mỗi người được chia một phần với điều kiện…".

Ba người này tự đưa ra giá trọn gói là 50 triệu đồng nếu họ được chia. Thủ tục làm "giấy hứa thưởng" hoàn tất. Ba người này còn hào phóng biếu không cho X. 5 triệu đồng gọi là tiền xe cộ, trà nước!

Không cần phải đợi ra trước tòa, trong một lần hòa giải, 4 anh em Tr. đã thỏa thuận được với nhau là Tr. được phần căn nhà nằm trên diện tích 300m2, còn 600m2 chia đều cho 3 người còn lại. Bốn anh em họ ai cũng nghĩ là nhờ X. tác động, nhưng trên thực tế X .chẳng hề quen biết ai trong tòa. Việc hòa giải này là hoàn toàn hợp tình hợp lý theo quy định của pháp luật mà X. đã "đón gió" được sau khi nghiên cứu hồ sơ.

Loại "cò" nói trên hiện xuất hiện khá nhiều ở TP Hồ Chí Minh, mà mảnh đất màu mỡ để bọn chúng hoạt động là nhắm đến các vụ khiếu kiện đất đai liên quan đến những người nhẹ dạ, cả tin và thiếu am hiểu pháp luật. Đặc điểm chung của những tên "cò" là nói năng rất lưu loát, truyền cảm và ăn mặc thì khá bảnh bao, trông như một công chức thực thụ. Khi cần thiết, họ có thể đóng vai là luật sư, cán bộ của cơ quan này, đơn vị nọ để tiếp cận đối phương. Để "nổ" cho người khác tin, các "cò" này rất chịu khó tìm hiểu những quy định của pháp luật và "lý lịch trích ngang" của quan chức địa phương cũng như các cấp

M.T.P.
.
.
.